BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM TP. HỒ CHÍ MINH
NGUYỄN XUÂN PHƯƠNG
XÂY DỰNG HỆ THỐNG BÀI TẬP
CHƯƠNG “CÁC ĐỊNH LUẬT BẢO TOÀN”
LỚP 10 PTTH NHẰM PHÁT TRIỂN NĂNG
LỰC TƯ DUY ĐỘC LẬP VÀ NÂNG CAO
HIỆU QUẢ TỰ HỌC CỦA HỌC SINH
LUẬN VĂN THẠC SĨ VẬT LÝ
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC
TS. PHẠM THẾ DÂN
Thành phố Hồ Chí Minh - 2007
MỞ ĐẦU
1. LÍ DO CHỌN ĐỀ TÀI
Chúng ta đang ở kỉ nguyên mà động lực chủ yếu cho việc phát triển kinh tế -
xã hội là tri thức. Trong nền kinh tế t
117 trang |
Chia sẻ: huyen82 | Lượt xem: 2038 | Lượt tải: 2
Tóm tắt tài liệu Xây dựng hệ thống bài tập chương “các định luật bảo toàn” lớp 10 phổ thông trung học nhằm phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học của học sinh, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
ri thức của thế kỉ XXI này, nền giáo dục phải
đào tạo ra con người có trí tuệ phát triển, giàu tính sáng tạo và nhân văn. Để thực hiện
tốt nhiệm vụ này, nhà trường phổ thông phải trang bị cho học sinh (HS) hệ thống
những kiến thức phổ thông, cơ bản, hiện đại và phù hợp với tình hình thực tế của đất
nước.
Những năm qua chất lượng nắm vững kiến thức nói chung, kiến thức vật lí nói
riêng của HS phổ thông có những bước cải thiện đáng kể, nhưng vẫn chưa đáp ứng
được yêu cầu của công cuộc đổi mới, hội nhập và phát triển của đất nước. Trước tình
hình đó, nhiệm vụ cấp thiết đặt ra cho ngành giáo dục là phải đổi mới sâu sắc và toàn
diện nhà trường, trong đó đặc biệt quan tâm đổi mới phương pháp dạy học theo
hướng: “phát huy tính tích cực, tự giác, chủ động, tư duy sáng tạo của người học; bồi
dưỡng cho người học năng lực tự học, khả năng thực hành, lòng say mê học tập và ý
chí vươn lên” [26, tr.9].
Trong quá trình dạy học vật lí, có nhiều phương pháp và biện pháp để nâng cao
chất lượng học tập, phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học
của HS. Trong số đó, giải bài tập vật lí (BTVL) có tác dụng rất tích cực đến việc giáo
dục và phát triển nhân cách của HS. Đồng thời, đây cũng là thước đo đích thực trong
việc nắm vững kiến thức, kĩ năng, kĩ xảo vật lí của HS.
Khi nghiên cứu các vấn đề về BTVL, qua biên soạn giáo trình phương pháp
giảng dạy vật lí ở trường phổ thông, phương pháp giải BTVL sơ cấp, phương pháp
dạy BTVL. Các tác giả đã làm rõ tác dụng của BTVL trong dạy học, các cách phân
loại BTVL, soạn thảo hệ thống BTVL nhằm củng cố và vận dụng kiến thức đã học
của HS, đưa ra các phương pháp giải BTVL [8], [32], [35],… Thêm vào đó, hệ thống
sách BTVL phổ thông đã giúp ích nhiều
cho giáo viên (GV) trong việc hướng dẫn HS giải BTVL.
Bên cạnh đó, quá trình dạy học tích cực hóa hoạt động học tập của HS đã quan
tâm rất nhiều đến hoạt động và vai trò của HS trong quá trình dạy học, đặc biệt trong
phần luyện tập đòi hỏi HS phải làm việc tự lực và tích cực. Bởi vậy, cần phải nghiên
cứu BTVL dựa trên sự phân tích hoạt động tư duy của HS, từ đó đề ra được cách
hướng dẫn HS tự lực giải BTVL bằng sự nỗ lực của chính bản thân mình một cách có
kết quả.
Mặt khác, hiện nay HS được tiếp xúc với nhiều kênh thông tin đa dạng và
phong phú như các tài liệu giải toán Vật lí, để học tốt vật lí, download những bài giải
sẵn trên mạng Internet,…nên các em dễ ỉ lại, thiếu độc lập suy nghĩ, thiếu chọn lọc
thông tin để biến thành kiến thức của mình. Bên cạnh đó, số lượng bài tập trong sách
giáo khoa (SGK), sách bài tập, tài liệu tham khảo là rất nhiều. Đây là điều gây khó
khăn cho GV trong việc lựa chọn bài tập ra cho HS. Bởi vậy, rất cần có một sự lựa
chọn, phân loại, sắp sếp lại các bài tập theo một hệ thống tối ưu nhằm phát triển năng
lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học của HS. Đồng thời, vẫn đảm bảo phù
hợp với nội dung chương trình và thời gian dành cho HS trên lớp cũng như ở nhà.
Hơn nữa, HS lớp 10 là lớp đầu cấp trung học phổ thông (THPT) – cấp đòi hỏi
tính tích cực và tư duy độc lập cao hơn so với cấp trung học cơ sở, vì do yêu cầu về
tính chất và nội dung phức tạp của kiến thức. Đúng như nhà tâm lí học Varuchetcki
đã viết: “Khác biệt cơ bản là hoạt động của HS lớn đề ra những yêu cầu cao hơn đối
với tính tích cực và tính độc lập của các em” [45, tr.78]. Dù vậy, cho đến nay việc
xây dựng hệ thống BTVL nhằm phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu
quả tự học của HS chưa được quan tâm đúng mức.
Bởi lẽ đó, việc lựa chọn đề tài: “xây dựng hệ thống bài tập chương “các định
luật bảo toàn” lớp 10 THPT nhằm phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu
quả tự học của học sinh” là hết sức cần thiết.
2. MỤC ĐÍCH NGHIÊN CỨU
Xây dựng hệ thống bài tập tối thiểu và đưa ra cách sử dụng nó trong quá trình
dạy học chương các định luật bảo toàn (CĐLBT) lớp 10 PTTH nhằm góp phần phát
triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học của HS.
3. KHÁCH THỂ VÀ ĐỐI TƯỢNG NGHIÊN CỨU
- Khách thể nghiên cứu là HS lớp 10 THPT ban KHTN trong quá trình học tập
chương CĐLBT.
- Đối tượng nghiên là hệ thống bài tập chương CĐLBT lớp 10 THPT ban
KHTN, hoạt động của HS trong quá trình giải BTVL và hoạt động của GV trong việc
hướng dẫn HS giải BTVL chương CĐLBT.
4. GIẢ THUYẾT KHOA HỌC
Trong quá trình dạy học chương CĐLBT lớp 10 THPT ban KHTN, nếu GV
lựa chọn được hệ thống bài tập thích hợp và thường xuyên quan tâm hướng dẫn HS
tự lực giải BTVL thì phát triển được năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự
học của HS.
5. NHIỆM VỤ NGHIÊN CỨU
- Nghiên cứu cơ sở lí luận và thực tiễn về tư duy độc lập, về tự học của HS
trong quá trình giải BTVL, từ đó đề ra cách phân loại BTVL thích hợp và cách hướng
dẫn HS giải BTVL có hiệu quả.
- Xây dựng hệ thống bài tập chương CĐLBT giúp HS thông qua việc giải nó
mà rèn luyện được kĩ năng và kĩ xảo giải BTVL, phát triển năng lực tư duy độc lập và
nâng cao hiệu quả tự học.
- Đưa ra cách sử dụng hệ thống bài tập chương CĐLBT trong hai loại tiết học
phổ biến về vật lí: Nghiên cứu tài liệu mới và luyện tập giải bài tập.
- Thực nghiệm sư phạm nghiên cứu hiệu quả của hệ thống bài tập đã xây dựng,
cũng như việc sử dụng nó và việc hướng dẫn HS giải BTVL theo định hướng hành
động trong quá trình dạy học chương CĐLBT. Phân tích kết quả thực nghiệm sư
phạm để rút ra kết luận về khả năng sử dụng hệ thống bài tập đã đề xuất.
6. PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU
- Nghiên cứu cơ sở lí luận về BTVL, về tư duy độc lập, về tự học và hiệu quả
tự học của HS trong việc giải BTVL.
- Tìm hiểu thực tế việc tự học và giải BTVL của HS, việc sử dụng bài tập của
GV.
- Vận dụng lí luận và thực tiễn xây dựng hệ thống bài tập chương CĐLBT, nêu
ra cách sử dụng và cách hướng dẫn giải từng loại BTVL.
- Thực nghiệm sư phạm để nghiên cứu hiệu quả thực tế của hệ thống bài tập
chương CĐLBT lớp 10 THPT ban KHTN.
7. CẤU TRÚC CỦA LUẬN VĂN
MỞ ĐẦU
Chương 1: Cơ sở lí luận về bài tập vật lí
Chương 2: Xây dựng và sử dụng hệ thống bài tập chương “Các định luật bảo toàn”
lớp 10 THPT ban KHTN nhằm phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu
quả của HS
Chương 3: Thực nghiệm sư phạm
KẾT LUẬN
TÀI LIỆU THAM KHẢO
PHỤ LỤC
Chương 1
CƠ SỞ LÍ LUẬN VỀ BÀI TẬP VẬT LÍ
1.1. Khái niệm về bài tập vật lí
Trong từ điển tiếng Việt, các thuật ngữ “bài tập” và “bài toán” được giải nghĩa
khác nhau: Bài tập là bài ra cho HS làm để tập vận dụng những kiến thức đã học, còn
bài toán là những vấn đề cần giải quyết bằng các phương pháp khoa học [42, tr.40-
41]. Cũng như thế, có một số ý kiến cho rằng cần phân biệt hai thuật ngữ “bài tập vật
lí” và “bài toán vật lí”. Bởi lẽ, bài tập vật lí là tập vận dụng đơn giản kiến thức lí
thuyết đã học vào những trường hợp cụ thể, bài toán vật lí được sử dụng để hình
thành kiến thức mới chưa có cách giải quyết suy ra được từ các kiến thức cũ, hoặc
trong khi giải quyết một vấn đề mới đưa ra chưa có câu trả lời. Bên cạnh đó, trong
một số giáo trình lí luận dạy học vật lí, các tác giả lại chỉ dùng hoặc thuật ngữ “bài
tập vật lí” hoặc thuật ngữ “bài toán vật lí” với cùng một cách hiểu: Giải bài tập vật lí
hay giải bài toán vật lí là tập vận dụng các khái niệm, quy tắc, định luật, thuyết vật
lí,… đã học vào các vấn đề trong đời sống và lao động sản xuất [32], [36],….
Lí luận dạy học hiện đại đã chỉ ra rằng trong quá trình lĩnh hội kiến thức không
phải HS thụ động tiếp thu cách giải quyết vấn đề một cách máy móc mà chính họ
cũng tập cách giải quyết vấn đề để chiếm lĩnh kiến thức mới. Lúc đó, HS không chỉ
đơn thuần tập vận dụng kiến thức cũ mà còn tập tìm kiếm kiến thức mới. Nhiều GV
đã sử dụng bài tập với mục đích chủ yếu để rèn luyện kĩ năng vận dụng kiến thức cũ
mà xem nhẹ kĩ năng tìm kiếm kiến thức mới, vì họ cho rằng bài tập chỉ đơn thuần hay
nặng về vận dụng kiến thức đã biết.
Trong giáo trình lí luận dạy học vật lí và SGK vật lí, chúng ta hiểu những bài
tập là những bài luyện tập được lựa chọn một cách phù hợp với mục đích chủ yếu là
nghiên cứu các hiện tượng vật lí, hình thành các khái niệm vật lí, phát triển năng lực
tư duy vật lí của HS và rèn luyện kĩ năng vận dụng các kiến thức của HS vào thực
tiễn.
Từ những điều đã đề cập ở trên, cả hai ý nghĩa khác nhau là vận dụng kiến thức
cũ và tìm kiếm kiến thức mới đều có mặt trong khái niệm về bài tập vật lí. Bởi lẽ đó,
chúng ta không nên phân biệt bài tập vật lí và bài toán vật lí mà gọi chung là bài tập
vật lí.
1.2. Tác dụng của bài tập vật lí
Nét đặc trưng tiêu biểu của phương pháp dạy học hiện đại là tôn trọng vai trò
chủ đạo của người học, kích thích tính độc lập sáng tạo, trau dồi khả năng tự học của
mỗi người. Theo phương pháp này, HS là chủ thể của nhận thức, không thụ động tiếp
thu kiến thức bằng cách nghe thầy giảng mà học tích cực bằng hành động của chính
mình; GV không phải là người duy nhất để dạy, cung cấp kiến thức mà chỉ đóng vai
trò tổ chức, định hướng quá trình học tập nhằm phát huy vai trò chủ động trong học
tập của HS. Bởi vậy, cần phải giúp HS nắm được phương pháp chiếm lĩnh kiến thức,
phương pháp hoạt động học tập và bồi dưỡng cho họ từ việc xây dựng kiến thức đến
việc vận dụng kiến thức vào thực tiễn.
Giải BTVL là một trong những hình thức luyện tập chủ yếu và tiến hành nhiều
nhất. Các BTVL có tác dụng rất lớn trong việc hình thành, rèn luyện kĩ năng, kĩ xảo
vận dụng và tìm tòi kiến thức cho HS. Bởi lẽ đó, “Trong quá trình dạy học vật lí các
bài tập vật lí có tầm quan trọng đặc biệt. Chúng được sử dụng theo những mục đích
khác nhau” [35, tr.7].
1.2.1. Ôn tập, đào sâu và mở rộng kiến thức
Bài tập vật li là một phương tiện củng cố, ôn tập kiến thức sinh động và có hiệu
quả. Khi giải BTVL, HS phải nhớ lại các kiến thức đã học, có khi phải sử dụng tổng
hợp các kiến thức thuộc nhiều chương, nhiều phần của chương trình; HS phải vận
dụng những kiến thức khái quát và trừu tượng đã học vào những trường hợp cụ thể
rất đa dạng, nhờ đó mà họ nắm được những biểu hiện cụ thể của chúng trong thực tế,
phát hiện ngày càng nhiều những hiện tượng thuộc ngoại diên của các khái niệm hoặc
chịu sự chi phối của các định luật hay thuộc phạm vi ứng dụng của chúng. Quá trình
nhận thức các khái niệm, định luật vật lí không kết thúc ở việc xây dựng nội hàm của
các khái niệm, định luật vật lí mà còn tiếp tục ở giai đoạn vận dụng vào thực tế.
1.2.2. Hình thành kiến thức mới
Nhiều khi các BTVL được sử dụng khéo léo có thể dẫn dắt HS đi đến những
suy nghĩ về một hiện tượng mới hoặc xây dựng một khái niệm mới để giải thích hiện
tượng mới do bài tập phát hiện ra.
1.2.3. Hình thành và rèn luyện kĩ năng, kĩ xảo vận dụng kiến thức vào thực tiễn
Bài tập vật li là một trong những phương tiện rất quí báu giúp HS rèn luyện kĩ
năng, kĩ xảo vận dụng lí thuyết vào thực tiễn; rèn luyện thói quen vận dụng kiến thức
khái quát đã thu nhận được để giải quyết các vấn đề của thực tiễn. Có thể xây dựng
rất nhiều bài tập có nội dung thực tiễn, trong đó yêu cầu HS phải vận dụng kiến thức
lí thuyết để giải thích các hiện tượng hoặc dự đoán hiện tượng có thể xảy ra trong
thực tiễn ở những điều kiện cho trước.
1.2.4. Một trong những hình thức làm việc tự lực cao
Trong khi giải BTVL, HS phải tự mình phân tích các điều kiện của bài tập đặt
ra, xây dựng những lập luận, kiểm tra và phê phán những kết luận rút ra được nên tư
duy của họ được phát triển, năng lực làm việc tự lực của họ được nâng cao.
1.2.5. Phát triển tư duy vật lí
Tư duy vật lí là khả năng quan sát hiện tượng vật lí, phân tích một hiện tượng
phức tạp thành những hiện tượng thành phần, thiết lập các mối liên hệ giữa các mặt
định tính và định lượng của các hiện tượng và các đại lượng vật lí, đoán trước các hệ
quả từ lí thuyết và vận dụng được kiến thức. Hầu hết các hiện tượng nêu lên trong
BTVL là phức tạp, trừ một số bài tập đơn giản chỉ đề cập đến một hiện tượng vật lí.
Muốn giải được chúng cần phải phân tích hiện tượng phức tạp ấy thành các hiện
tượng thành phần, nghĩa là cần phải phân tích một BTVL phức tạp thành các bài tập
đơn giản. Trong quá trình đó HS phải vận dụng các thao tác tư duy để giải bài tập,
nhờ đó mà tư duy được phát triển và năng lực làm việc tự lực được nâng cao.
1.2.6. Kiểm tra mức độ nắm vững kiến thức
Tùy theo cách đặt câu hỏi kiểm tra, ta có thể phân loại được các mức độ nắm
vững kiến thức của HS, làm cho việc đánh giá chất lượng kiến thức của HS được
chính xác. Bởi vậy, BTVL là phương tiện rất hữu hiệu để kiểm tra mức độ nắm vững
kiến thức của HS.
1.3. Phân loại bài tập vật lí
1.3.1. Phân loại bài tập vật li dựa vào phương thức giải
Các tác giả đã chỉ ra rằng dựa vào phương thức giải, ta có thể chia BTVL thành
bài tập định tính, bài tập tính toán, bài tập thí nghiệm và bài tập đồ thị [32, tr.340-
346].
1.3.1.1. Bài tập định tính
Bài tập định tính là những bài tập mà khi giải không đòi hỏi HS phải tính toán.
Các bài tập này thường được giải bằng những suy luận logic dựa trên các định luật
vật lí.
Việc giải các bài tập định tính có tác dụng kích thích sự hứng thú với môn học
và phát triển óc quan sát của HS; là phương tiện rất hữu hiệu để phát triển tư duy của
HS; rèn luyện cho HS hiểu rõ được bản chất của các hiện tượng vật lí và những quy
luật của chúng, biết áp dụng kiến thức vào thực tiễn và biết phân tích nội dung vật lí
của các bài tập tính toán. Bởi vậy, bài tập định tính được sử dụng ưu tiên hàng đầu
sau khi học xong lí thuyết, trong khi luyện tập và ôn tập.
1.3.1.2. Bài tập tính toán
Bài tập tính toán là những bài tập mà khi giải đòi hỏi HS phải thực hiện
một chuỗi các phép tính và kết quả thu được một đáp số định lượng. Bài tập toán có
thể chia làm hai loại: Bài tập tính toán tập dượt và tính toán tổng hợp.
1) Bài tập tính toán tập dượt là những bài tập cơ bản, đơn giản, trong đó chỉ đề
cập đến một hiện tượng, một định luật và sử dụng một vài phép tính đơn giản. Các
bài tập này có tác dụng củng cố các kiến thức cơ bản vừa học, làm cho HS hiểu rõ ý
nghĩa của các định luật và các công thức biểu diễn chúng.
2) Bài tập tính toán tổng hợp là những bài tập mà khi giải đòi hỏi HS phải vận
dụng nhiều khái niệm, định luật, dùng nhiều công thức. Các bài tập này có tác dụng
giúp HS đào sâu, mở rộng kiến thức; thấy rõ mối liên hệ khác nhau giữa các phần của
chương trình vật lí; biết phân tích những hiện tượng vật lí phức tạp thành những phần
đơn giản tuân theo một định luật xác định.
1.3.1.3. Bài tập thí nghiệm
Bài tập thí nghiệm là những bài tập đòi hỏi HS phải làm thí nghiệm để kiểm
chứng lời giải lí thuyết hoặc để tìm những số liệu cần thiết cho việc giải bài tập. Các
bài tập thí nghiệm này là những bài tập đơn giản, với những dụng cụ đơn giản, HS có
thể tự mình thực hiện ở nhà hoặc phòng thí nghiệm của trường.
Bài tập thí nghiệm có tác dụng tốt về cả ba mặt giáo dưỡng, giáo dục và kĩ
thuật tổng hợp, đặc biệt là giúp làm sáng tỏ mối quan hệ giữa lí thuyết và thực tiễn.
1.3.1.4. Bài tập đồ thị
Bài tập đồ thị là những bài tập trong đó các số liệu được dùng làm dữ kiện để
giải được tìm trong các đồ thị cho trước hoặc ngược lại, đòi hỏi HS phải biểu diễn
quá trình diễn biến của hiện tượng nêu trong bài tập đồ thị.
Bài tập đồ thị có tác dụng giúp biểu đạt mối quan hệ giữa hai đại lượng vật lí,
có thể tìm được định luật vật lí mới nhờ vẽ chính xác đồ thị biểu diễn các số liệu thực
nghiệm.
1.3.2. Phân loại bài tập vật lí dựa vào hoạt động tư duy của học sinh trong quá
trình tìm kiếm lời giải
Sự đa dạng và phong phú của BTVL được thể hiện ở chỗ: Trong bất kì
bài tập nào cũng chứa đựng một vài yếu tố của một hay nhiều loại khác. Trong khi
đó, có nhiều cách phân loại bài tập chỉ mang tính chất bên ngoài, chưa quan tâm đến
HS là chủ thể giải bài tập và hoạt động tự lực của họ trong
quá trình tìm kiếm lời giải BTVL.
1.3.2.1. Hoạt động của học sinh trong quá trình tìm kiếm lời giải bài tập vật lí
Theo khái niệm ở mục 1.1, BTVL có hai chức năng chủ yếu là: Vận dụng kiến
thức đã học và tìm kiếm kiến thức mới.
1) Hoạt động tư duy của HS trong quá trình giải bài tập nhằm vận dụng kiến
thức đã học trải qua các giai đoạn chủ yếu sau đây:
- Đọc kĩ đầu bài, xác định rõ đâu là cái đã cho và cái phải tìm, tóm tắt đầu bài
bằng những kí hiệu quen thuộc.
- Nhận biết hiện tượng có mặt trong bài tập thuộc kiến thức nào đã học.
- Xác định các mối quan hệ giữa cái đã cho và cái phải tìm biểu hiện ở các định
nghĩa, quy tắc, định luật, thuyết vật lí,… đã biết.
- Đề xuất cách thức đi từ các mối quan hệ đó đến kết quả cần tìm.
- Thực hiện các hành động như lập luận logic, biến đổi toán học, đọc đồ thị,…
để thiết lập mối quan hệ tường minh giữa cái phải tìm và cái đã cho.
- Trình bày lời giải theo một trật tự tối ưu.
2) Hoạt động của HS khi giải bài tập nhằm hình thành kiến thức mới:
Bài tập hình thành kiến thức mới là những bài tập mà sau khi giải nó, HS thu
được tính chất, quy tắc, định luật mới mà họ chưa biết và chúng có mối quan hệ với
các tính chất, quy tắc, định luật đã biết. Điều chưa biết có thể không tìm được bằng
lập luận logic, bằng tính toán mà phải tìm ở chính thiên nhiên. Tuy nhiên, những điều
quan sát trong thiên nhiên lắm lúc không trả lời trực tiếp câu hỏi nghiên cứu mà phải
thực hiện chuỗi lập luận trung gian từ những điều quan sát dược.
Khi nghiên cứu các tính chất, quy tắc, định luật vật lí cần phải áp dụng các
phương pháp nhận thức khoa học, phương pháp nghiên cứu vật lí như thực nghiệm,
tương tự, mô hình,…[30, tr.62-80; 39, tr.33-34]. Cho dù áp dụng phương pháp nào đi
nữa thì trong quá trình nghiên cứu của HS đều chứa đựng hai hoạt động sau:
- Từ những tính chất, quan hệ bên trong đã biết của sự vật, hiện tượng suy ra
những biểu hiện bên ngoài có thể quan sát, đo lường được trong thiên nhiên bằng suy
luận logic hay biến đổi toán học (suy luận chủ yếu thuộc loại diễn dịch). Ngược lại,
từ những điều quan sát được suy ra những tính chất, mối quan hệ bên trong của sự
vật, hiện tượng (suy luận chủ yếu thuộc loại quy nạp).
- Quan sát, đo lường để thu thập tư liệu, tìm tòi giải đáp ở thiên nhiên. Từ
những điều quan sát, HS phải xác định được mối quan hệ nhân quả giữa hiện tượng
và bản chất của nó, tức là phải dùng phép quy nạp khoa học.
Mục đích của bài tập hình thành kiến thức mới là HS lĩnh hội được kinh
nghiệm mà loài người đã biết và những vấn đề mà các nhà khoa học đã giải quyết.
Bản chất của việc hình thành kiến thức mới bằng bài tập là phải tạo ra tình huống bắt
buộc HS độc lập tìm cách giải quyết. Những tình huống này được tạo ra nhờ xây
dựng một hệ thống bài tập làm cho HS thấy được sự vướng mắc nào đó về lí thuyết
hay thực tiễn, hiểu rõ vấn đề do GV đưa ra hay diễn đạt được vấn đề đó, mong muốn
giải quyết vấn đề và có khả năng giải quyết được vấn đề ấy.
1.3.2.2. Phân loại bài tập vật lí dựa vào hoạt động tư duy của học học sinh trong
quá trình tìm kiếm lời giải
Hoạt động tư duy của HS trong quá trình tìm kiếm lời giải BTVL vận dụng
kiến thức đã biết và tìm kiếm kiến thức mới gồm ba giai đoạn: Định hướng hoạt động
giải, thực hiện các hành động, kiểm tra và đánh giá quá trình thực hiện các hành động
theo định hướng ban đầu.
Nội dung chính của giai đoạn định hướng là xác định rõ mục đích giải bài tập,
tiên lượng các mối quan hệ giữa cái đã cho và cái phải tìm, vạch ra cách thức và trình
tự các bước giải quyết để đi đến kết quả tránh sự mò mẫm. Giai đoạn này giữ vai trò
quyết định đến sự thành công của việc giải BTVL.
Giai đoạn thực hiện các hành động theo định hướng ban đầu là thiết lập mối
quan hệ tường minh giữa cái đã cho và cái phải tìm. Có những bài tập chỉ một lần lập
luận logic khi áp dụng một công thức, một quy tắc, một định luật,… đã có lời giải. Có
những bài tập phải thực hiện một chuỗi suy luận logic hay biến đổi toán học mới giải
quyết được nó, thường phải thông qua các mối quan hệ trung gian là cầu nối giữa cái
đã cho và cái phải tìm. Các mối quan hệ này tuân theo các định nghĩa, quy tắc, định
luật,… đã biết. Tập hợp các mối quan hệ này, HS sẽ rút ra được mối quan hệ trực
tiếp, tường minh giữa cái phải tìm và cái đã cho, tức là tìm ra lời giải bài tập.
Căn cứ vào hoạt động tư duy của HS trong quá trình tìm kiếm lời giải BTVL,
ta có thể phân làm hai loại bài tập: Bài tập cơ bản và bài tập phức hợp.
1.3.2.3. Bài tập cơ bản và bài tập phức hợp
1) Bài tập cơ bản (BTCB) là bài tập mà khi giải nó, việc thiết lập mối quan hệ
trực tiếp, tường minh giữa cái đã cho và cái phải tìm chỉ dựa vào một kiến thức cơ
bản mới học mà HS chỉ tái hiện chứ không tự tạo ra. Kiến thức vật lí cơ bản mới học
là kiến thức chứa đựng mối quan hệ mới về mặt định tính hay định lượng giữa các đại
lượng vật lí. Do BTCB gắn với một kiến thức cơ bản về vật lí mà HS mới học, nên
khi nói đến BTCB về một kiến thức nào đó là nói đến yếu tố mới cần vận dụng trong
việc giải một bài tập mà trước khi học kiến thức ấy, HS không thể nghĩ ra. Ta có thể
phân BTCB thành hai loại: Vận dụng kiến thức đã biết và tìm kiếm thông tin ở tự
nhiên.
- Bài tập cơ bản vận dụng kiến thức đã biết bao gồm bài tập dự đoán và
bài tập giải thích hiện tượng.
- Bài tập cơ bản tìm kiếm thông tin tự nhiên bao gồm bài tập quan sát; phân
tích một hiện tượng phức tạp thành những hiện tượng đơn giản; tác động vào tự nhiên
để chi phối hiện tượng và khống chế nó; đo lường các đại lượng vật lí; tìm những mối
quan hệ giữa những cái đo được, quan sát được để xác lập những tính chất, những
mối quan hệ bên trong sự vật, hiện tượng biểu thị bằng các đại lượng, quy tắc, định
luật vật lí; xác lập mối quan hệ nhân quả giữa các hiện tượng và đại lượng vật lí.
2) Bài tập phức hợp (BTPH) là bài tập mà khi giải nó phải thực hiện một chuỗi
lập luận logic, biến đồi toán học qua nhiều mối quan hệ trung gian để đi đến mối
quan hệ giữa những cái đã cho và cái phải tìm. Việc xác lập mỗi một mối quan hệ
trung gian là một BTCB. Bởi vậy, muốn giải một BTPH thì phải giải thành thạo các
BTCB và biết cách phân tích BTPH để quy nó về các BTCB quen thuộc đã biết.
Bất kì loại BTVL nào dù là BTCB hay BTPH khi giải chúng đều phải phân tích
hiện tượng nêu lên trong bài tập, tức là phải căn cứ vào điều kiện cụ thể của đầu bài
mà vận dụng kiến thức đã biết để xem xét hiện tượng ấy thuộc loại hiện tượng nào và
tuân theo quy luật nào đã biết.
Cách phân loại BTVL thành BTCB và BTPH là cách phân loại dựa vào hoạt
động tư duy của HS trong quá trình tìm kiếm lời giải. Cách phân loại này có tác
dụng: Định hướng GV trong việc lựa chọn và hướng dẫn HS tự lực giải các BTVL
theo từng phần, từng chương cụ thể của chương trình; giúp HS ngay từ ban đầu định
hướng cách suy nghĩ trong quá trình tìm kiếm lời giải của mỗi BTVL.
1.4. Phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học của học sinh
trong hoạt động giải bài tập vật lí
1.4.1. Năng lực tư duy độc lập
1.4.1.1. Khái niệm năng lực
Trong từ điển tiếng Việt: “Năng lực là phẩm chất tâm lí và sinh lí tạo cho con
người khả năng hoàn thành một loại hoạt động nào đó với chất lượng cao” [42,
tr.656].
Năng lực là những thuộc tính tâm sinh lí con người, liên quan đến hiệu quả
công việc. Bởi vậy, trong khoa học tâm lí, người ta coi năng lực là những thuộc tính
tâm lí của cá nhân, nhờ những thuộc tính này mà con người hoàn thành tốt đẹp một
loại hoạt động nào đó, mặc dù phải bỏ ra ít sức lao động nhưng vẫn đạt kết quả cao.
Không chỉ đề cập đến hiệu quả công việc, năng lực còn có mối quan hệ với kĩ năng,
kĩ xảo: “Năng lực gắn liền với kĩ năng, kĩ xảo trong lĩnh vực họat động tương ứng”
[32, tr.128].
Xét theo sự chuyên môn hóa, năng lực gồm hai loại: Năng lực chung và năng
lực riêng. Năng lực chung là những năng lực cần thiết cho nhiều hoạt động khác
nhau, năng lực riêng là những năng lực có tính chuyên môn nhằm đáp ứng yêu cầu
của một lĩnh vực chuyên biệt nào đó.
Như vậy, năng lực là khả năng hoàn thành có kết quả cao một công việc nào
đó. Về thực chất đó là sự kết hợp về yêu cầu công việc và những phẩm chất tâm lí cá
nhân.
1.4.1.2. Tư duy và tư duy độc lập
Trong từ điển tiếng Việt: “Tư duy là giai đoạn phát triển cao của quá trình nhận
thức, đi sâu vào bản chất và phát hiện ra tính quy luật của sự vật bằng những hình
thức như biểu tượng, khái niệm, phán đoán và suy lí” [42, tr.1051].
Tâm lí học sư phạm cho rằng: “Tư duy là sự phản ánh trong óc ta những sự vật
hiện tượng trong những mối liên hệ và mối quan hệ có tính quy luật của chúng” [45,
tr.168].
Thêm vào đó: “Tư duy là sự nhận thức khái quát và gián tiếp của con người
những sự vật và hiện tượng thực tế khách quan trong những tính chất, những mối liên
hệ bản chất của chúng” [31, tr.36].
Như vậy, tư duy là quá trình tâm lí, nhờ đó con người phản ánh được các đối
tượng và hiện tượng qua những dấu hiệu căn bản của chúng, con người vạch ra được
những mối quan hệ khác nhau trong mỗi đối tượng và hiện tượng với nhau. Trong
quá trình tư duy con người dùng các khái niệm. Nếu cảm giác, tri giác, biểu tượng là
những sự phản ánh các sự vật và hiện tượng cụ thể, riêng lẽ thì khái niệm là sự phản
ánh những đặc điểm chung bản chất của một loại sự vật và hiện tượng giống nhau.
Tư duy như một quá trình, như một hoạt động. Quá trình này bao gồm các giai
đoạn kế tiếp nhau: Xác định vấn đề, biểu đạt nó thành nhiệm vụ tư duy; huy động các
tri thức, vốn kinh nghiệm làm xuất hiện liên tưởng; sàng lọc giả thuyết, hình thành
cách giải quyết; giải quyết vấn đề đi đến kết quả và kiểm tra. Tư duy bao giờ cũng là
sự giải quyết vấn đề thông qua những tri thức đã nắm được từ trước.
Có nhiều cách phân loại tư duy, dựa vào tính chất và kết quả của quá trình tư
duy ta có ba loại: Tư duy tích cực, tư duy độc lập và tư duy sáng tạo.
Tư duy tích cực là tư duy dựa vào tính tích cực nhận thức của HS trong quá
trình học tập, theo đó: “Tính tích cực của học sinh là trạng thái hoạt động của học
sinh đặc trưng bởi khát vọng học tập - huy động trí tuệ và nghị lực trong quá trình
nắm vững kiến thức” [13, tr.75].
Tư duy độc lập được hiểu là tự mình suy nghĩ, “Là loại tư duy dựa vào tính độc
lập nhận thức của học sinh trong quá trình học tập” [25, tr.8]. Tư duy độc lập gắn liền
với tính độc lập, không chịu tác động từ bên ngoài: “Tính độc lập là năng lực của cá
nhân học sinh tham gia hoạt động mà không có sự can thiệp từ bên ngoài” [34, tr.67].
Tư duy sáng tạo là tư duy dựa vào tính sáng tạo nhận thức của HS trong quá
trình học tập để tạo ra được cái mới. Tính sáng tạo là khả năng tự khám phá, tự tìm ra
những giá trị mới trên cơ sở kĩ năng và kiến thức đã tiếp thu.
Có thể biểu diễn mối quan hệ giữa tư duy tích cực, tư duy độc lập và tư
duy sáng tạo bởi các đường tròn đồng tâm. Đồng thời, xét theo vai trò của các loại tư
duy đối với sự phát triển và dung lượng thông tin mà nó mang lại thì có thể sắp xếp
ba loại tư duy này theo hình 1.1.
Tư duy độc lập
Tư duy sáng tạo
Tư duy tích cực
Hình 1.1
Như vậy, tư duy sáng tạo là tư duy độc lập và cũng là tư duy tích cực, nhưng tư
duy tích cực chưa hẳn là tư duy độc lập, không phải mọi tư đuy độc lập là tư duy sáng
tạo. Có thể nói tư duy độc lập là nền tảng của tư duy sáng tạo.
1.4.1.3. Năng lực tư duy độc lập
Qua phân tích các khái niệm ở trên, ta nhận thấy rằng: Năng lực tư duy độc lập
của HS là khả năng tự suy nghĩ, tự tìm tòi, tự nghiên cứu để tìm ra phương thức
chiếm lĩnh tri thức hay hoàn thành hoạt động nào đó mà mình hướng tới. Phát triển
năng lực tư duy độc lập của HS là cơ sở của toàn bộ hoạt động học tập của họ. Bởi
vậy, trong quá trình dạy học, cần phải tìm mọi cách để phát triển năng lực tư duy độc
lập của HS, tập cho họ biết hiểu được bài toán, đề tài, nhiệm vụ, biết phân tích nó một
cách đúng đắn, vạch ra phương thức tốt và kế hoạch giải quyết, thực hiện phương
thức đó và kiểm tra lời giải.
Như vậy, phát triển năng lực tư duy độc lập của HS là phát triển khả năng tự
nhận thức, tự tìm tòi, tự suy nghĩ, tự phát hiện vấn đề, tự xác định phương hướng và
phương tiện để tìm ra cách giải quyết, rồi tự mình kiểm tra hoàn thiện kết quả.
1.4.2. Tự học và hiệu quả tự học
1.4.2.1. Khái niệm về tự học
Theo GS. Vũ Văn Tảo: “Tự học là một quá trình nghiền ngẫm điều mình tự
học, lật đi lật lại vấn đề, hình thành những thắc mắc, câu hỏi, đi đôi với sự cố gắng tự
trả lời để giải quyết từng khâu, từng khâu,…Trong quá trình này, ở những chỗ thích
đáng, cần tìm thầy, tìm bạn, tìm tài liệu, sử dụng máy tính,… để hỏi, để tra cứu, thậm
chí đối thoại. Cốt lõi của việc tự học là tư duy, rèn luyện phương pháp tư duy, tư duy
độc lập, tư duy phân tích, phê phán, tổng hợp, tư duy sáng tạo” [28, tr.69].
Cũng như vậy, GS.TS. Nguyễn Cảnh Toàn cho rằng: “Tự học là tự mình động
não, suy nghĩ, sử dụng các năng lực trí tuệ (quan sát, so sánh, phân tích, tổng hợp,…)
và có khi cả cơ bắp (khi phải sử dụng công cụ), cùng các phẩm chất của mình, rồi cả
động cơ, tình cảm, cả nhân sinh quan, thế giới quan (như trung thực, khách quan, có
chí tiến thủ, không ngại khó, ngại khổ, kiên trì, nhẫn nại, lòng say mê khoa học, ý
muốn thi đỗ, biết biến khó khăn thành thuận lợi,…) để chiếm lĩnh một lĩnh vực hiểu
biết nào đó của nhân loại, biến lĩnh vực đó thành sở hữu của mình” [34, tr.60].
Hễ có học là có tự học, vì không ai có thể học hộ cho người khác được, chỉ
khác nhau ở chỗ tự học đến mức độ nào. Khi nói đến tự học tức là nói đến nội lực của
người học, bản thân người học phải phát huy nội lực để chiếm lĩnh tri thức, hình
thành kĩ năng, kĩ xảo. Tác động của thầy là ngoại lực đối với sự phát triển của người
học, ngoại lực dù quan trọng đến đến đâu, lợi hại đến mấy cũng chỉ là nhân tố giúp
đỡ, thúc đẩy, tạo điều kiện cho trò tự học; nội lực mới là nhân tố quyết định sự phát
triển của bản thân người học. Chất lượng dạy học đạt kết quả cao khi tác động của
ngo._.ại lực cộng hưởng với nội lực.
Quá trình tự học là quá trình kết hợp nỗ lực chủ quan của người học, chủ yếu là
nỗ lực tư duy với sự tranh thủ tận dụng, khai thác của người học đối với nguồn lực
bên ngoài. Hay quá trình tự học là “Một hành trình nội tại, được cắm mốc bởi kiến
thức, phương pháp tư duy và sự thực hiện phê bình, để tự tìm hiểu bản thân mình”
[34, tr.13].
1.4.2.2. Các cấp độ của tự học
Hoạt động tự học được coi là hoạt động tự tổ chức để chiếm lĩnh tri thức, kĩ
năng, kĩ xảo của người học diễn ra theo các cấp độ khác nhau:
1) Tự học có sự điều khiển trực tiếp của người dạy và sự hỗ trợ của những
phương tiện kĩ thuật trên lớp - gọi là “học giáp mặt”. Người học phải phát huy những
năng lực và phẩm chất như khả năng chú ý, óc phân tích, năng lực khái quát hóa, tổng
hợp hóa,… để tiếp thu những tri thức hoặc tự hình thành các kĩ năng, kĩ xảo mà
người dạy định hướng cho.
2) Tự học không có sự điều khiển trực tiếp của người dạy - gọi là học “không
giáp mặt”. Người học phải tự sắp xếp qũy thời gian và điều kiện vật chất để tự học
tập, tự củng cố, tự đào sâu những tri thức hoặc tự hình thành những kĩ năng, kĩ xảo ở
một lĩnh vực nào đó.
3) Người học tự tìm kiếm kiến thức để thỏa mãn những nhu cầu hiểu biết của
mình bằng cách tự tìm tài liệu, tự rút kinh nghiệm về tư duy, phân tích, đánh
giá,…coi đó là tự học ở mức độ cao.
Hoạt động tự học có thể diễn ra bất cứ ở đâu và bất cứ lúc nào, vì bất cứ lúc
nào và ở đâu đều có những tình huống cần được lí giải. Về mặt khách quan ta nhận
thấy rằng mức độ khó đối với người học tăng lên từ cấp độ một đến ba. Do mục đích
và phạm vi của đề tài, chúng tôi chỉ nghiên cứu nâng cao hiệu quả tự học của HS
THPT ở cấp độ “học giáp mặt”, tức là hoạt động tự học của người học dưới sự điều
khiển trực tiếp hay gián tiếp của người dạy và
hỗ trợ của các phương tiện kĩ thuật.
1.4.2.3. Hiệu quả tự học
Trong từ điển tiếng Việt: “Hiệu quả là kết quả như yêu cầu của việc làm mang
lại” [42, tr.441]. Theo đó, hiệu quả tự học là kết quả như yêu cầu đặt ra của việc tự
học mang lại đối với người học. Chất lượng học tập là thước đo hiệu quả tự học và
hiệu quả tự học xác định mức độ giá trị của năng lực tự học.
Nâng cao hiệu quả tự học của HS THPT có nghĩa là nâng cao kết quả tự sắp
xếp thời gian và điều kiện vật chất để tự học tập, tự củng cố, tự đào sâu tri thức, tự
hình thành những kĩ năng, kĩ xảo nhằm mang lại chất lượng cao trong học tập.
1.4.2.4. Tự học của học sinh ở trường trung học phổ thông hiện nay
Hiện nay, ở trường THPT chỉ có một bộ phận HS khá và giỏi có ý thức tự học,
độc lập suy nghĩ để tìm lời giải các bài tập, tự mình giải quyết nhiệm vụ học tập. Khá
đông HS ý thức tự học yếu, thường thụ động trong việc lĩnh hội kiến thức, sao chép
máy móc lời giải trong các sách bài tập, sách tham khảo,…đúng như GS.TS. Nguyễn
Cảnh Toàn đã nhận xét: “Người học chỉ là một thực thể thụ động, nghe, ghi nhớ và
lặp lại lời thầy” [34, tr.5]. Các nguyên nhân dẫn đến tình trạng nêu trên rất nhiều và
nằm trong tam giác làm nên chất lượng học tập thể hiện như hình 1.2.
Học sinh
Người thầy Xã hội
Hình 1.2
Ở đây, chúng tôi xin đưa ra một số nguyên nhân cơ bản về sự tự học yếu kém
của khá đông HS ở các trường THPT như sau:
1) Trình độ, năng lực học tập, khả năng nắm vững kiến thức cơ bản của HS còn
yếu. Sự yếu kém của HS là nghịch lí “học một biết mười” biến thành “học mười biết
một”. Bên cạnh đó, HS thiếu hứng thú và say mê học tập, thiếu động cơ và thái độ
học tập đúng đắn, coi việc học tập là bắt buộc.
2) Trình độ của GV chưa đáp ứng được yêu cầu của đổi mới phương pháp dạy
học, chưa theo kịp đổi mới chương trình, “Xuyên suốt quá trình dạy học vẫn là thầy
truyền đạt hết nội dung sách giáo khoa, trò ghi nhớ để làm bài kiểm tra, để thi chuyển
cấp, thi đại học. Kiểu dạy nhồi nhét, dạy chay như vậy không tích cực hóa sự học tập
của học sinh được” [24, tr.2]. Bên cạnh đó, cuộc sống của GV còn nhiều khó khăn,
chưa đủ điều kiện để tự đào sâu, tìm tòi, cải tiến phương pháp giảng dạy.
3) Chế độ kiểm tra, thi cử, đánh giá kết quả học tập chưa kích thích được ý
thức tự học của HS. Nạn chạy đua theo thành tích đã làm cho HS ngồi nhầm lớp, đậu
oan,…khá phổ biến. Những điều này tác động rất lớn đến việc tự học của HS.
Thời gian qua, việc tự học được quan tâm rất nhiều, Hội nghị ban chấp hành
Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam lần thứ 2, khóa VIII đã xác địmh rõ: “Phát triển
mạnh phong trào tự học - tự đào tạo thường xuyên và rộng khắp trong toàn dân”.
Ngành giáo dục đã có nhiều cách thức và bước đi thích hợp nhằm nâng cao chất
lượng dạy học, tiến hành phân ban, biên soạn lại chương trình SGK, đổi mới phương
pháp dạy học, thay đổi các hình thức thi cử,..Toàn ngành giáo dục quyết tâm thực
hiện tốt cuộc vận động: “Nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong
giáo dục”. Thư của Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết nhân dịp khai giảng năm học
mới 2006-2007 đã chỉ rõ: “Hãy dạy thực chất, học thực chất, thi thực chất”. Những
việc làm này đã thay đổi chất lượng giáo dục, đẩy mạnh phong trào tự học đối với
người học.
Chúng ta tin tưởng rằng với truyền thống hiếu học, với ý thức tự cường của dân
tộc, sự tự học sẽ ngày càng được nâng cao, thể hiện ở nội lực của mỗi cá nhân và mỗi
quốc gia. Hiệu quả tự học của HS THPT phụ thuộc vào nhiều yếu tố, ở đề tài này
chúng tôi chỉ muốn góp một phần nhỏ để nâng cao hiệu quả tự học của HS, khắc
phục phần nào nguyên nhân trên.
1.4.3. Phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học trong hoạt
động giải bài tập vật lí của học sinh
1.4.3.1. Mối quan hệ giữa tư duy độc lập và tự học
Giữa tư duy độc lập và tự học có mối liên hệ biện chứng với nhau, tư duy độc
lập vừa là nền tảng vừa là cơ sở để tự học: “Theo nghĩa rộng: Bản chất của tính độc
lập nhận thức là sự chuẩn bị về mặt tâm lí cho sự tự học. Theo nghĩa hẹp: Tính độc
lập nhận thức là năng lực, nhu cầu học tập và tính tổ chức học tập, cho phép học sinh
tự học” [25, tr.8].
Ngược lại, nói đến tự học là nói đến tư duy độc lập: “Khi đã nói đến tự học, dù
là trong mẫu thời gian ngắn thì tư duy độc lập sớm muộn gì cũng nảy sinh, càng tự
học trong những khoảng thời gian dài, càng thuận lợi cho sự nảy sinh đó” [34, tr.85].
Như vậy, tự học là môi trường cho sự nảy sinh và phát triển tư duy độc lập, đặt nền
móng trên cơ sở có năng lực tư duy độc lập cao. Giữa tự học và tư duy độc lập luôn
tác động qua lại lẫn nhau, luôn tồn tại xoắn xuýt bên nhau.
Nhiệm vụ của GV trong quá trình giảng dạy phải biết khơi dậy và kích thích ý
thức tự học của HS, tạo điều kiện thuận lợi cho tư duy độc lập của HS phát triển
thông qua việc truyền thụ kiến thức, giải bài tập,…“Trong quá trình dạy học, bằng
mọi cách hình thành ở học sinh tư duy tích cực, độc lập, sáng tạo, năng lực hoạt động
nhận thức độc lập và sự tiếp thu tri thức. Hay như đôi khi người ta thường nói năng
lực tự học, tự trau dồi kiến thức” [45, tr.13].
1.4.3.2. Điều kiện phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học
Nhân tố quyết định việc phát triển năng lực tư duy độc và nâng cao hiệu quả tự
học của HS là sự tự vận động nội lực ở bên trong của từng cá nhân HS: “Phải huy
động hết mọi nguồn lực có trong tay và trong tầm tay trước khi sử dụng hỗ trợ từ bên
ngoài” [34, tr.32]. Những điều kiện cần thiết để phát triển năng lực tư duy độc lập và
nâng cao hiệu quả tư học đó là:
1) Tinh thần, thái độ, động cơ học tập đúng đắn:
Muốn huy động được nội lực của bản thân thì đòi hỏi HS phải tự giác, tích cực
trong học tập. Để có tự giác thì HS phải có động cơ, thái độ đúng đắn và hứng thú
trong học tập. Mọi sự thúc ép từ bên ngoài cũng có thể tạo ra tư duy độc lập, song
hiệu quả không cao: “Vì vậy, sự cố gắng của bản thân có ý nghĩa quyết định thắng lợi
của việc học tập nói chung và tự học nói riêng” [34, tr.18].
2) Tri thức nền tảng cơ bản vững chắc:
Để phát huy năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học đòi hỏi HS
phải có vốn tri thức cơ bản vững chắc, tức là phải đảm bảo tới ngưỡng nhất định nào
đó về lượng thì mới có sự thay đổi về chất. Bởi lẽ, quá trình tư duy không nảy sinh
nếu như để giải quyết nhiệm vụ nhận thức (trả lời câu hỏi, giải bài tập) phải cần đến
kiến thức mà HS chưa thể có được. Khi chưa có vốn tri thức cơ bản vững chắc, cho
dù muốn suy nghĩ và tìm tòi thì kết quả khó đạt được.
3) Môi trường hoạt động tư duy tích cực, độc lập, sáng tạo:
Khi đã có động cơ thái độ học tập, có tri thức cơ bản vững chắc, nhưng không
có môi trường hoạt động thì tư duy độc lập không có điều kiện phát triển. Do đó,
muốn nâng cao hiệu quả tự học cần phải tạo môi trường hoạt động tư duy tích cực,
độc lập, sáng tạo. Con người chỉ bắt đầu tư duy tích cực, độc lập khi nảy sinh nhu cầu
tư duy, tức là khi đứng trước khó khăn về nhận thức cần phải khắc phục. Tư duy sáng
tạo luôn bắt đầu từ tình huống có vấn đề hay như ông cha ta thường nói: “muốn biết
bơi phải xuống nước”, nghĩa là phải có nước để tập bơi, phải có môi trường để luyện
tập và đưa con người vào môi trường đó.
Trong quá trình giảng dạy GV phải chú ý tạo môi trường thích hợp cho
HS tư duy tích cực và độc lập, tránh tình trạng yêu cầu phải giải quyết nhiệm vụ mà
không phải suy nghĩ và rập khuôn máy móc: “Người thầy ngày nay phải gợi mở cho
học sinh “khám phá” tri thức, hướng dẫn học sinh chứng minh xây dựng những cái
cần phải “hiểu biết” để “biết”, “biết làm” và “biết làm người” ” [34, tr.27].
1.4.3.3. Mối quan hệ giữa phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu
quả tự học với hoạt động giải bài tập vật lí
Việc giải nhiều bài tập, nhiều loại bài tập được sắp xếp có hệ thống từ dễ đến
khó có tác dụng rất lớn trong việc hình thành kĩ năng, kĩ xảo vận dụng kiến thức vật lí
của HS, đồng thời phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học của
họ. Như vậy, có một mối quan hệ bền chặt giữa phát triển năng lực tư duy độc lập và
nâng cao hiệu quả tự học với hoạt động giải BTVL. Mức độ phát triển năng lực tư
duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học phụ thuộc vào mức độ nắm vững kiến thức,
kĩ năng, kĩ xảo giải BTVL. Muốn phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu
quả tự học cần phải nắm vững kiến thức và vận dụng một cách sáng tạo kiến thức, kĩ
năng, kĩ xảo đã tích lũy được trong hoạt động giải bài tập.
Năng lực tư duy độc lập và hiệu quả tự học của HS được hình thành và phát
triển trong hoạt động giải BTVL lần lượt thể hiện qua các nội dung: Xác định chính
xác cái đã cho và cái phải tìm; nhanh chóng phát hiện ra các BTCB trong một BTPH
và quy một BTPH về các BTCB quen thuộc đã biết; dự kiến các giải pháp thực hiện
quá trình giải; hoàn thành công việc theo từng giải pháp như dự kiến và lựa chọn giải
pháp tối ưu; rút ra định hướng giải bài tập.
1.5. Định hướng giải bài tập vật lí
Giải BTVL là một quá trình phức tạp, đòi hỏi HS phải hiểu điều kiện bài tập,
biết vận dụng kiến thức nào để giải, biết cách giải và có kiến thức toán học. Cho nên,
để rèn luyện kĩ năng giải BTVL nhằm nâng cao chất lượng nắm vững kiến thức của
HS, phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học thì một trong
những biện pháp quan trọng là dạy cho HS phương pháp giải BTVL nói chung, giải
từng BTCB và BTPH.
1.5.1. Các cách định hướng giải bài tập vật lí
Cách định hướng giải BTVL là cách hướng dẫn việc thực hiện các hành động
hay các thao tác để giải BTVL. Ta có thể phân làm ba cách: Định hướng khái quát,
định hướng hành động và hướng dẫn algorit.
1.5.1.1. Định hướng khái quát
Định hướng khái quát giải BTVL bao gồm các buớc sau:
1) Tìm hiểu đầu bài: Đọc kĩ đầu bài, tóm tắt đầu bài bằng những kí hiệu quen
dùng, thống nhất đơn vị của các đại lượng, vẽ hình hoặc sơ đồ.
2) Xác lập mối liên hệ giữa cái đã cho và cái phải tìm, lập kế hoạch giải: Phân
tích hiện tượng vật lí liên quan đến đề bài để nhận ra các quy tắc và định luật chi phối
hiện tượng, vạch ra mối liên hệ giữa cái đã cho và cái phải tìm, dự kiến những lập
luận và biến đổi toán học cần thực hiện.
3) Thực hiện lời giải: Viết các phương trình của định luật và giải hệ phương
trình để được cái phải tìm qua cái đã cho, thay giá trị bằng số và thực hiện các phép
tính với độ sai số cho phép.
4) Kiểm tra và biện luận kết quả: Kiểm tra xem đã trả lời hết câu hỏi chưa, tính
toán có đúng không, thứ nguyên phù hợp không, biện luận kết quả dựa vào ý nghĩa
thực tế xem có phù hợp không?
1.5.1.2. Định hướng hành động
Định hướng hành động là việc hướng dẫn những hành động cần thiết để giải
BTVL. Định hướng hành động thực chất là việc cụ thể hóa định hướng khái quát đối
với bài tập của mỗi chương, mỗi phần thuộc chương trình vật lí.
1.5.1.3. Algorit hành động
Algorit hành động là một chương trình hành động được xác định một cách rõ
ràng, chính xác và chặt chẽ, trong đó chỉ rõ cần thực hiện những hành động nào và
trình tự nào để đi đến kết quả. Những hành động này gọi là những hành động sơ cấp
được hiểu một cách đơn giá và chủ thể đã nắm vững.
1.5.2. Tác dụng của việc định hướng giải bài tập vật lí
Định hướng giải BTVL có tác dụng rất lớn trong việc rèn luyện kĩ năng và kĩ
xảo, phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học của HS:
Phần lớn các định hướng được sử dụng trong việc giải BTVL là định hướng
hành động. Đối với loại định hướng này, việc hướng dẫn chỉ là phương pháp chung đi
tìm lời giải bài tập, nên cần phải rèn luyện cho HS có thói quen xác định phương
hướng và cách thức hành động. Hơn nữa, hướng dẫn chỉ nêu ra cần phải làm gì, còn
thực hiện các thao tác nào và trình tự nào trong mỗi hành động đó thì HS tự suy nghĩ
để quyết định. Bởi vậy, định hướng hành động có tác dụng lớn trong việc rèn luyện
phát triển tư duy độc lập của HS.
Định hướng giải BTVL có tác dụng chuẩn bị cho giải bài tập sáng tạo. Bởi vì,
trong quá trình giải các bài tâp mẫu theo định hướng thì những thao tác tư duy và kĩ
năng giải bài tập của HS được hình thành. Đồng thời, HS sẽ thực hiện các thao tác ấy
ở mức tự động hóa khi chuyển từ việc giải bài tập mẫu sang bài tập sáng tạo.
Định hướng giải BTVL có tác dụng tạo cho HS có thói quen lập luận và hành
động chặt chẽ, chính xác. Đồng thời, hạn chế những khó khăn về việc nắm vững kĩ
năng giải bài tập và cho phép áp dụng mọi đối tượng HS giải từng loại bài tập.
1.6. Hướng dẫn học sinh tự lực suy nghĩ tìm kiếm lời giải bài tập vật lí
Dựa vào hoạt động tư duy của HS trong quá trình giải BTVL, cách phân loại
BTVL và định hướng giải BTVL mà hướng dẫn HS tự lực suy nghĩ
tìm kiếm lời giải BTVL.
1.6.1. Giải bài tập cơ bản
1.6.1.1. Giải bài tập cơ bản nhằm vận dụng kiến thức
Bài tập cơ bản vận dụng kiến thức bao gồm BTCB có nội dung lí thuyết và
BTCB có nội dung thực tế.
1) Khi giải BTCB có nội dung lí thuyết phải: Nhận biết hiện tượng có trong bài
tập thuộc kiến thức nào đã học; xác định mối liên hệ giữa cái phải tìm và cái đã cho
liên quan đến khái niệm, quy tắc, định luật,…nào đã học; thực hiện các lập luận và
suy diễn để thiết lập mối quan hệ tường minh giữa cái phải tìm và cái đã cho; khái
quát để rút ra một định hướng giải BTVL (Thường là algorit hành động) cho việc giải
bài tập cùng loại.
2) Việc giải BTVL có nội dung thực tế phải tuân theo cách định hướng khái
quát đã nói ở trên, nhưng hành động đầu tiên cần thêm vào là phải đổi các thuật ngữ
đời thường trong bài tập sang thuật ngữ vật lí quen thuộc.
1.6.1.2. Giải bài tập cơ bản tìm kiếm thông tin ở tự nhiên khi hình thành kiến
thức mới
Giải BTCB tìm kiếm thông tin ở tự nhiên khi hình thành kiến thức mới thường
được thực hiện bắt đầu bằng suy luận logic hay toán học, kết thúc bằng phép đo hay
quan sát để gạt bỏ hay khẳng định suy luận trên. Việc suy nghĩ tìm kiếm lời giải cho
BTCB này phải: Xác định mục đích cần nghiên cứu đề cập ở đầu bài; thực hiện các
lập luận logic và biến đổi toán học dựa trên các kiến thức đã biết nhằm thiết lập mối
quan hệ giữa các tính chất, hiện tượng có ở bài tập với những biểu hiện có thể quan
sát và đo lường được; xử lí các thông tin thu được nhằm đưa ra kết luận mới.
1.6.2. Giải bài tập phức hợp
Việc giải BTPH là tìm cách quy nó về các BTCB đã biết, đã rành rẽ về
cách giải và giải phối hợp chúng. Bởi vậy khi hướng dẫn HS giải BTPH này cần qua
những buớc sau:
1) Tìm hiểu đầu bài nhằm xác định hiện tượng có ở đầu bài: Hiện tượng này có
thể cùng một lúc chịu sự chi phối bởi nhiều nguyên nhân, tuân theo nhiều quy tắc,
định luật vật lí, và cũng có thể bao gồm nhiều giai đoạn hay nhiều hiện tượng thành
phần đơn giản nối tiếp nhau xảy ra và mỗi giai đoạn, mỗi hiện tượng đơn giản tuân
theo một hay nhiều quy tắc, định luật vật lí.
2) Dùng định hướng hành động để xác định những hành động cần thực hiện
trong quá trình giải BTPH này.
3) Thực hiện các hành động theo định hướng hành động để quy BTPH này về
các BTCB đã biết và giải nhằm đưa đến kết quả mà đầu bài yêu cầu.
Việc hướng dẫn giải BTPH nói trên là quá trình vận dụng kiến thức và định
hướng hành động, trong khi giải HS phải tự rút ra những điều mới lạ để áp dụng cho
các bài tập tương tự. Đối với BTPH mới gặp lần đầu, HS phải sử dụng định hướng
khái quát để giải rồi tự khái quát để rút ra định hướng hành động giải nó.
1.7. Giải bài tập trong các tiết học vật lí
Giải bài tập là một phần hợp thành của đa số tiết học vật lí với các hình thức
như tiết học tài liệu mới, luyện tập, ôn tập, kiểm tra. Các tiết học này có thể chiếm
một phần hay toàn bộ thời lượng tiết học. Giải BTVL không những được sử dụng
trong các tiết học ở trên lớp mà cả trong các buổi ngoại khóa. Trong các hình thức
dạy học về BTVL thì giải bài tập trong tiết học nghiên cứu tài liệu mới và tiết học
luyện tập về bài tập được sử dụng nhiều nhất.
1.7.1. Giải bài tập trong tiết học nghiên cứu tài liệu mới
Tiết học nghiên cứu tài liệu mới là tiết học mà HS lĩnh hội kiến thức mới, cũng
có thể không lĩnh hội kiến thức mới nhưng có nhận thức mới về kiến thức đã học, hay
biết rõ phạm vi, giới hạn áp dụng kiến thức. BTVL được sử dụng trong các tiết học
này có thể là bài tập làm nảy sinh vấn đề cần nghiên cứu, bài tập giải quyết vấn đề và
bài tập củng cố.
1.7.1.1. Bài tập làm nảy sinh vấn đề cần nghiên cứu
Bài tập vật lí làm nảy sinh vấn đề cần nghiên cứu là bài tập đưa ra một vấn đề
cần xác định được giải quyết dựa vào các định luật vật lí mà không hướng dẫn định
luật nào để giải bài tập đó.
Bài tập vật lí làm nảy sinh vấn đề nghiên cứu không những kích thích HS các
vấn đề sắp lĩnh hội mà còn có tác dụng củng cố kiến thức đã học, tạo được mối liên
quan giữa những kiến thức đã có và những kiến thức mới.
1.7.1.2. Bài tập giải quyết vấn đề
Dùng bài tập để giải quyết vấn đề là khá phổ biến trong dạy học vật lí. Bài tập
này được GV đưa ra dưới dạng một BTPH sau khi làm nảy sinh vấn đề cần nghiên
cứu. Sau đó quy nó về các BTCB, rồi qua giải chúng, HS sẽ lĩnh hội được kiến thức
mới. Dựa vào phương thức giải, có thể chia bài tập này thành hai loại:
1) Bài tập giải quyết vấn đề được giải bằng lập luận logic và biến đổi toán học
dựa vào các kiến thức đã học.
Ví dụ: Để thiết lập phương trình trạng thái của khí lí tưởng, tức là tìm mối quan
hệ giữa áp suất, thể tích và nhiệt độ tuyệt đối của một khối lượng khí xác định khi HS
đã học hai định luật về chất khí lí tưởng: Boyle-Mariotte và Charles [19, tr.231-232].
Ta phải xét một khối lượng khí xác định ở trạng thái 1 có áp suất P1, thể tích V1, nhiệt
độ tuyệt đối T1 thực hiện một quá trình biến đổi bất kì chuyển sang trạng thái 2 có áp
suất P2, thể tích V2, nhiệt độ tuyệt đối T2. Mối liên hệ giữa ba thông số áp suất, thể
tích và nhiệt độ được thiết lập bằng cách thực hiện hai giai đoạn biến đổi: Từ trạng
thái 1 về trạng thái 2’ bằng quá trình đẳng nhiệt, từ trạng thái 2’ về trạng thái 2 bằng
quá trình đẳng tích.
Dùng đồ thị P – V biểu diễn hai giai đoạn biến đổi đó, rồi áp dụng định luật
Boyle-Mariotte cho quá trình đẳng nhiệt và định luật Charles cho quá trình đẳng tích.
Đồng thời, ta phải thực hiện một chuỗi lập luận logic và biến đổi toán học để có
phương trình trạng thái của khí lí tưởng..
2) Bài tập giải quyết vấn đề phải dựa vào quan sát, làm thí nghiệm có thể gọi là
bài tập này là “bài tập đòi hỏi thiên nhiên”.
Ví dụ: để xác định phương, chiều, tính chất của chuyển động rơi tự do và gia
tốc rơi tự do [19, tr 29-30], ta không thể dùng suy luận logic và biến đổi toán học để
tìm mà phải bằng quan sát và thí nghiệm mới có kết quả chính xác. Hay nói cách
khác, điều cần tìm phải “đòi hỏi thiên nhiên”.
1.7.1.3. Bài tập củng cố
Bài tập củng cố được sử dụng dưới dạng BTCB ở cuối mỗi phần của bài học
hay cuối bài học. Loại bài tập có tác dụng củng cố kiến thức mới mà HS vừa lĩnh hội
và rèn luyện kĩ năng, kĩ xảo vật lí.
1.7.2. Giải bài tập trong tiết luyện tập về bài tập
Trong những tiết giải bài tập, người ta thường dùng chủ yếu hai hình thức tổ
chức làm việc của lớp: Giải bài tập trên bảng để HS cả lớp cùng theo dõi, được thực
hiện bởi GV hay một HS; giải bài tập vào vở hoặc vào các tờ giấy nháp, được thực
hiện bằng sự tự lực của từng HS.
Hình thức tổ chức thứ nhất được áp dụng khi GV hướng dẫn HS giải những
loại bài tập mới hoặc khi GV giới thiệu cho HS định hướng giải loại bài tập mới.
Nhằm tích cực hóa tới mức tối đa hoạt động nhận thức của tất cả HS vào việc tìm
kiếm lời giải bài tập, tránh đi việc HS chỉ nghe một cách thụ động những lời giải
thích của GV và trả lời của HS được gọi lên bảng, GV cần phải: “Nêu mục đích của
việc giải bài tập để cho học sinh thấy được tầm quan trọng và sự cần thiết của việc
luyện tập; đưa ra một giả thuyết hoặc một vài giả định có thể mâu thuẫn nhau, nhờ đó
mà thu hút được sự chú ý của học sinh” [35, tr.56].
Hình thức tổ chức thứ hai được áp dụng chủ yếu là để hình thành và rèn luyện
kĩ năng, kĩ xảo thực hành cũng như để kiểm tra kết quả học tập của HS. Những bài
tập đưa ra trong hình thức này phải vừa sức, đủ phức tạp và gây hứng thú cho HS lúc
đó mới phát triển được năng lực tư duy độc lập và phát huy được tính tích cực của họ.
Trong thời gian HS tự lực giải bài tập, có thể họ đưa ra những thắc mắc, GV kịp thời
đi đến giúp đỡ từng HS nhưng không làm những gì mà có thể để họ tự lực làm được,
có thể giúp HS quy một BTPH thành các BTCB, áp dụng định hướng giải bài tập.
Chương 2
XÂY DỰNG VÀ SỬ DỤNG HỆ THỐNG BÀI TẬP CHƯƠNG “CÁC ĐỊNH
LUẬT BẢO TOÀN” LỚP 10 THPT BAN KHTN NHẰM PHÁT TRIỂN NĂNG
LỰC TƯ DUY ĐỘC LẬP VÀ NÂNG CAO HIỆU QUẢ TỰ HỌC CỦA HỌC
SINH
2.1. Vị trí, mục tiêu và nội dung chương “các định luật bảo toàn” trong chương
trình vật lí lớp 10 trung học phổ thông
Theo các tác giả [2], [10], [20], CĐLBT có một vị trí đặc biệt quan trọng trong
chương trình vật lí học. Định luật bảo toàn động lượng đúng cho cả trường hợp mà
các định luật Newton không còn đúng nữa, định luật bảo toàn cơ năng áp dụng cho
mọi trường hợp khi lực tác dụng là lực thế.
Chương CĐLBT ở vị trí gần cuối của chương trình cơ học ở lớp 10, nên có thể
sử dụng tất cả kiến thức đã học trong các chương trước. Đây là dịp tốt để củng cố
hiểu biết và rèn luyện kĩ năng vận dụng kiến thức đã học của HS. Trong chương này,
HS học thêm nhiều khái niệm mới khá trừu tượng và được bổ sung những kiến thức
sâu hơn, định lượng hơn so với chương trình trung học cơ sở. Đó là các khái niệm
động lượng, công, công suất, động năng, thế năng, lực thế, năng lượng cơ học nói
riêng và năng lượng nói chung. Đồng thời, HS được học những quy luật quan trọng
nhất của cơ học, đó là CĐLBT.
Tổng quát hơn các định luật Newton, CĐLBT không chỉ bổ sung cho phương
pháp động lực học khi giải các bài toán cơ học mà còn thay thế hoàn toàn trong một
số trường hợp không thể áp dụng được các định luật Newton.
Kiến thức mà HS học được trong chương này cũng gắn liền với những ứng
dụng thực tiễn trong kĩ thuật và đời sống, vì năng lượng luôn luôn là khái niệm vật lí
quan trọng nhất, bao trùm trong mọi hiện tượng thiên nhiên và thực tế cuộc sống của
con người.
Mục tiêu chủ yếu của việc nghiên cứu chương CĐLBT lớp 10 THPT ban
KHTN là cung cấp cho HS một hệ thống các khái niệm của CĐLBT, mối liên hệ giữa
các khái niệm, các định luật cơ bản của nó, đó là CĐLBT và những ứng dụng quan
trọng nhất của chúng trong thực tiễn. Bên cạnh đó, một mục tiêu hết sức quan trọng
của CĐLBT là phản ánh những quy luật vật lí đặc biệt, có tính khái quát cao hơn các
định luật Newton vì chúng gắn với các tính chất của không gian và thời gian.
Nội dung của chương CĐLBT lớp 10 THPT ban KHTN được trình bày trong
10 bài [19, tr.143-196]. Theo phân phối chương trình lớp 10 THPT của Vụ Giáo dục
phổ thông năm 2006, chương CĐLBT gồm 14 tiết, trong đó có 10 tiết lí thuyết, 03
tiết bài tập và 01 tiết kiểm tra [27, tr.36-40]. Đồng thời, trong phần chủ đề tự chọn
bám sát chương trình nâng cao có 05 tiết bài tập [44, tr.52-68], nâng tổng số tiết bài
tập của chương này là 08 tiết.
Các định luật bảo toàn được nghiên cứu trong chương này gồm định luật bảo
toàn động lượng và định luật bảo toàn cơ năng. Thế năng được nghiên cứu riêng sau
nội dung động năng và thêm một nội dung mới là thế năng đàn hồi. Sau khi nghiên
cứu định luật bảo toàn cơ năng, có một nội dung riêng về va chạm, là ví dụ về sự vận
dụng của cả hai định luật bảo toàn động lượng và bảo toàn cơ năng. Cuối cùng là nội
dung hoàn toàn mới được nghiên cứu, đó là các định luật Kepler và chuyển động của
vệ tinh.
2.2. Mức độ, yêu cầu nắm vững những kiến thức cơ bản của chương “các định
luật bảo toàn” lớp 10 trung học phổ thông
Những kiến thức và kĩ năng cơ bản giải bài tập chương CĐLBT lớp 10 THPT
ban KHTN được xác định theo nội dung của chương trình, SGK, tài liệu hướng dẫn
giảng dạy và chủ đề tự chọn bám sát chương trình nâng cao.
2.2.1. Những kiến thức cơ bản của chương “các định luật bảo toàn” lớp 10 trung
học phổ thông
Số lượng môn học, khối lượng kiến thức của từng môn học đối với HS ở
trường phổ thông là rất lớn. Việc HS ghi nhớ các chi tiết và ngóc ngách mọi kiến thức
của từng môn học quả thực là một việc làm quá sức đối với họ. Bởi vậy, không nên
đòi hỏi ở HS quá nhiều mà chỉ yêu cầu họ nắm vững một hệ thống kiến thức cơ bản,
trọng tâm và vận dụng có hiệu quả để giải các bài tập
có liên quan.
Những kiến thức cơ bản của chương CĐLBT lớp 10 THPT ban KHTN bao
gồm các nội dung sau đây: Động lượng, công, công suất, động năng, định lí động
năng, thế năng, lực thế, quan hệ giũa công của lực thế và thế năng, cơ năng, CĐLBT
và các phương pháp đặc thù để giải các bài tập chương này, đó là phương pháp
CĐLBT (định hướng hành động giải bài toán tổng quát chương CĐLBT).
2.2.2. Mức độ, yêu cầu nắm vững kiến thức cơ bản của chương “các định luật
bảo toàn” lớp 10 trung học phổ thông
Nắm vững kiến thức trong quá trình học tập là yêu cầu bắt buộc đối với HS.
Những yêu cầu chung về nắm vững kiến thức là cơ sở định hướng cho việc lĩnh hội
kiến thức trong quá trình học tập của HS.
Các kiến thức vật lí đòi hỏi HS phải nắm vững trong quá trình học tập đó là
hiện tượng, đại lượng, quy tắc, định luật, thuyết vật lí,…Những yêu cầu về việc nắm
vững một kiến thức vật lí, bao gồm: Nắm vững nội hàm của kiến thức vật lí, đó là
những biểu hiện của kiến thức vật lí trong thực tiễn; nắm vững cách thức và quá trình
hình thành kiến thức vật lí đó; vận dụng kiến thức vật lí để giải quyết các BTVL có
liên quan và những vấn đề thực tiễn đặt ra. Thực hiện tốt các yêu cầu này góp phần
phát triển năng lực nhận thức, phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả
tự học của HS, tức là đạt được mục đích phát triển trí dục của việc dạy học.
Căn cứ vào mục tiêu, yêu cầu, nội dung của chương trình, SGK vật lí 10 nâng
cao [19], chủ đề tự chọn bám sát chương trình nâng cao [44] và những yêu cầu nắm
vững kiến thức vật lí mà vạch ra yêu cầu cụ thể về nắm vững kiến thức cơ bản của
chương CĐLBT.
2.2.3.1. Định luật bảo toàn động lượng
1) Hệ kín là hệ chỉ có những lực của các vật trong hệ tác dụng lẫn nhau (gọi là
nội lực) mà không có tác dụng của các lực từ bên ngoài hệ (gọi là ngoại lực), hoặc
nếu có thì những lực này phải triệt tiêu lẫn nhau.
2) Động lượng của một vật chuyển động là đại lượng vectơ đo bằng tích của
khối lượng và vận tốc của vật:
vmp
3) Động lượng của hệ vật là tổng vectơ các động lượng của từng vật trong hệ:
...vmvm ... pp p 221 121
4) Đơn vị của động lượng là kg.m/s.
5) Định luật bảo toàn động lượng: Vectơ tổng động lượng của hệ kín được bảo
toàn:
...pp...pp ,2,121
PP
'
6) Nguyên tắc chuyển động bằng phản lực: Trong một hệ kín, khi một phần
của hệ chuyển động theo một hướng, thì theo định luật bảo toàn động lượng, phần
còn lại của hệ phải chuyển động theo hướng ngược lại.
7) Hệ thức liên hệ giữa lực và động lượng: Xung lượng của lực tác dụng lên
vật trong khoảng thời gian Δt bằng độ biến thiên động lượng trong khoảng thời gian
đó:
F.Δt = ΔP
Đẳng thức này là tương đương với định luật II Newton F = am , vì:
F = am = m
t
v
=
t
)vm(
=
t
p
2.2.3.2. Công và công suất
1) Công
- Định nghĩa: Công A do lực F không đổi thực hiện là một đại lượng đo bằng
tích độ lớn của lực và hình chiếu độ dời điểm đặt trên phương của lực:
A = Fscosα
- Công là đại lượng vô hướng và có giá trị đại số:
Nếu 0 ≤ α 0 là công phát động.
Nếu 2π < α ≤ π thì A < 0 là công cản.
Nếu α = 2π thì A = 0 dù có lực tác dụng nhưng vẫn không có công thực hiện.
2) Công của trọng lực
- Công của trọng lực làm vật di chuyển từ điểm 1 có độ cao z1 đến điểm 2 có
độ cao z2 không phụ thuộc hình dạng đường đi của vật và chỉ phụ thuộc các vị trí đầu
và cuối:
A12 = mg(z1 – z2)
- Trọng lực là lực thế hay lực bảo toàn.
3) Công của lực đàn hồi
- Công của lực đàn hồi làm vật biến dạng từ vị trí x1 đế._.m tra và toàn bộ hai loại bài kiểm tra phản ánh chất
lượng học tập chương CĐLBT của HS. Kết quả, chất lượng đó của HS lớp thực
nghiệm được nâng dần và cao hơn lớp đối chứng.
2) Kĩ năng giải bài tập chương CĐLBT của HS lớp thực nghiệm thể hiện tốt
hơn lớp đối chứng, vì HS lớp thực nghiệm được rèn luyện thường xuyên việc giải các
BTVL theo định hướng hành động, thể hiện như sau:
- Do được hướng dẫn và rèn luyện kĩ việc giải các BTCB nên HS lớp thực
nghiệm đã có kĩ năng, kĩ xảo giải bài tập loại này. Đồng thời đã khắc phục được khó
khăn và sai lầm trong quá trình giải các BTCB.
- Học sinh lớp thực nghiệm đã có thói quen giải mỗi BTPH theo đúng các bước
của định hướng hành động giải bài toán tổng quát chương CĐLBT. Đồng thời, kĩ
năng tự khái quát, tự rút ra định hướng hành động giải bài tập cùng loại ngay sau khi
giải một số bài tập đầu tiên của lớp thực nghiệm càng được củng cố và phát triển.
3) Năng lực tư duy độc lập và hiệu quả tự học của HS lớp thực nghiệm được
phát triển rõ nét, hơn hẳn lớp đối chứng, thể hiện ở các điểm sau:
- Chất lượng học tập của HS lớp thực nghiệm được nâng cao dần là do các em
được hướng dẫn và được rèn luyện thành thạo việc giải các BTCB, quen dần với cách
tự lực suy nghĩ tìm kiếm lời giải một BTVL nói chung và một BTPH nói riêng theo
các định hướng hành động.
- Học sinh lớp thực nghiệm đã được hình thành và có được thói quen khi giải
một BTPH đã nhanh chóng phát hiện ra cái quen thuộc đã biết và cái mới phải tìm,
tức là phát hiện ra các BTCB trong BTPH đó.
- Cũng nhờ việc tự xây dựng được định hướng hành động giải bài toán tổng
quát chương CĐLBT mà HS lớp thực nghiệm không chỉ hiểu nội dung từng bước và
ghi nhớ trình tự các bước của định hướng hành động này, mà còn có khả năng chuyển
tải được nó sang các định hướng hành động giải các BTPH điển hình, phổ biến khác
nhau thuộc loại này.
- Trong các tiết học hình thành kiến thức mới thông qua giải BTVL, HS lớp
thực nghiệm tỏ ra có khả năng hơn trong việc tư duy độc lập tham gia xây dựng bài
và vận dụng kiến thức đã học. Điều này cũng phần nào khẳng định kiến thức do HS
tích cực, tự lực, chủ động chiếm lĩnh bao giờ cũng bền vững hơn là do tiếp thu thụ
động, hình thức.
4) Hơn 3/4 số HS lớp thực nghiệm giải hết các bài tập trong hệ thống bài tập
chương CĐLBT mà chúng tôi đã đề xuất. Những HS nào trong số này giải thành thạo
các BTCB thì giải nhanh và chính xác các BTPH.
Những kết quả nêu trên cho phép khẳng định một cách đúng đắn sự cần thiết,
tính hiệu quả và cách sử dụng hệ thống bài tập chương CĐLBT mà chúng tôi đã đề
xuất. Như vậy, mục đích TNSP đã đạt được và giả thuyết khoa học của luận văn là
chấp nhận được.
KẾT LUẬN
Đối chiếu với mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu trong quá trình thực hiện đề
tài, chúng tôi đã thực hiện được các công việc sau đây:
1) Đề tài đã góp phần xây dựng và củng cố thêm cơ sở lí luận về BTVL: Làm
rõ khái niệm về BTVL và tác dụng của BTVL; cách phân loại BTVL (gồm BTCB và
BTPH) dựa vào hoạt động tư duy của HS trong quá trình tìm kiếm lời giải và cách
hướng dẫn HS giải từng loại bài tập này; việc phát triển năng lực tư duy độc lập và
nâng cao hiệu quả tự học trong hoạt động giải bài tập của HS.
2) Xây dựng được hệ thống bài tập chương CĐLBT lớp 10 THPT ban KHTN
gồm bài 94 (43 BTCB, 51 BTPH). Hệ thống bài tập này không những củng cố, vận
dụng kiến thức và kĩ năng đã biết mà còn giúp hình thành kiến thức và kĩ năng mới,
phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học của HS.
3) Đưa ra cách sử dụng hệ thống bài tập chương CĐLBT và quá trình tổ chức
hoạt động giải bài tập của HS lớp 10 THPT ban KHTN trong hai loại tiết học phổ
biến về vật lí: Nghiên cứu tài liệu mới (10 tiết) và luyện tập giải bài tập (08 tiết).
4) Đã tiến hành TNSP ở học kì II, năm học 2006 – 2007 tại trường THPT
Nguyễn Trung Trực, thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang, với tiến trình giảng dạy
tuân theo phân phối chương trình do Bộ Giáo dục và Đào tạo quy định. Những kết
quả TNSP đã khẳng định hiệu quả cách phân loại BTVL; nội dung từng bài tập và số
lượng bài tập trong hệ thống bài tập chương CĐLBT; việc rèn luyện HS tự lực suy
nghĩ tìm kiếm lời giải ở từng loại BTCB và BTPH; việc sử dụng hệ thống bài tập đã
được đề xuất và cách tổ chức hoạt động giải bài tập của HS trong quá trình giảng dạy
chương CĐLBT nhằm phát triển năng lực tư duy độc lập và nâng cao hiệu quả tự học
của HS.
5) Về mặt phương pháp, các kết quả trên đây có thể áp dụng tương tự cho việc
dạy và học các chương khác của bộ môn vật lí, các phân môn của bộ môn toán, bộ
môn hóa học,…Nội dung của luận văn có thể làm tài liệu tham khảo cho sinh viên Sư
phạm vật lí, các GV vật lí ở các trường THPT trong giảng dạy và sinh hoạt chuyên
đề.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Dương Trọng Bái, Tô Giang, Nguyễn Đức Thâm, Bùi Gia Thịnh (1995), Vật lí 10,
ban KHTN (Tài liệu giáo khoa thí điểm), Nxb Giáo dục.
2. GS. Dương Trọng Bái (Chủ biên), Tô Giang, Nguyễn Đức Thâm, Bùi Gia Thịnh
(1994), Vật lí 10, ban KHTN (Tài liệu giáo khoa thí điểm, sách giáo viên),
Nxb Giáo dục.
3. Dương Trọng Bái, Tô Giang, Nguyễn Đức Thâm, Bùi Gia Thịnh (1995), Bài tập vật
lí 10, ban KHTN (Tài liệu giáo khoa thí điểm), Nxb Giáo dục.
4. Dương Trọng Bái, Vũ Thanh Khiết (2004), Từ điển vật lí phổ thông, Nxb Giáo dục.
5. Đảng Cộng Sản Việt Nam (1996), Văn kiện Nghị quyết lần 2 Ban chấp hành Trung
Ương Đảng khóa VIII, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà nội.
6. Lương Duyên Bình (Chủ biên), Nguyễn Xuân Chi, Tô Giang, Vũ Quang, Bùi Gia
Thịnh (2006), Bài tập vật lí 10, Nxb Giáo dục.
7. Lương Duyên Bình (Chủ biên), Nguyễn Xuân Chi (2006), Vật lí 10 (Tài liệu chủ đề
tự chọn bám sát chương trình chuẩn, dùng cho giáo viên), Nxb Giáo dục.
8. An Văn Chiêu, Vũ Đào Chỉnh, Phó Đức Hoan, Nguyễn Đức Thâm, Phạm Hữu Tòng
(1998), Phương pháp giải bài tập vật lí sơ cấp, Tập I và II, Nxb Giáo dục.
9. Hoàng Chúng (1983), Phương pháp thống kê toán học trong khoa học giáo dục,
Nxb Giáo dục, Hà Nội.
10. Phạm Thế Dân (2004), Phân tích chương trình vật lí phổ thông, Bài giảng chuyên
đề cao học, Đại học Sư phạm thành phố Hồ Chí Minh.
11. Phạm Thế Dân (2006), Logic học trong dạy học vật lí, Bài giảng chuyên đề cao
học, Đại học Sư phạm thành phố Hồ Chí Minh.
12. Nguyễn Văn Đồng, An Văn Chiêu, Nguyễn Trọng Di (1979), Phương pháp giảng
dạy vật lí ở trường phổ thông, Nxb Giáo dục, Hà Nội.
13. Êxipôp (1977), Những cơ sở của lí luận dạy học, Tập II, Người dịch: Nguyễn
Ngọc Quang, Nxb Giáo dục.
14. Nguyễn Thanh Hải (2006), Bài tập định tính và câu hỏi thực tế vật lí 10, Nxb Giáo
dục.
15. Nguyễn Phụng Hoàng, Phương pháp trắc nghiệm trong kiểm tra và đánh giá kết
quả học tập, Nxb Giáo dục, thành phố Hồ Chí Minh.
16. Nguyễn Mạnh Hùng (2001), Phương pháp giảng dạy vật lí trong trường phổ
thông, Nxb Đại học Sư phạm, thành phố Hồ Chí Minh.
17. Nguyễn Mạnh Hùng (2004), Tổ chức và định hướng hoạt động học tự chủ, sáng
tạo trong dạy học phần: “Các định luật bảotoàn”, Tóm tắt Luận án Tiến sĩ
giáo dục, thành phố Hồ Chí Minh.
18. Kharmalop (1981), Phát huy tính tích cực của học sinh như thế nào, Người dịch:
Đỗ Thị Trang, Nxb Giáo dục.
19. Nguyễn Thế Khôi (Tổng chủ biên), Phạm Qúy Tư (Chủ biên), Lương Tất Đạt, Lê
Chân Hùng, Nguyễn Ngọc Hưng, Phạm Đình Thiết, Bùi Trọng Tuân, Lê
Trọng Tường (2006), Vật lí 10 – Nâng cao, Nxb Giáo dục.
20. Nguyễn Thế Khôi (Tổng chủ biên), Phạm Qúy Tư (Chủ biên), Lương Tất Đạt, Lê
Chân Hùng, Nguyễn Ngọc Hưng, Phạm Đình Thiết, Bùi Trọng Tuân, Lê
Trọng Tường (2006), Vật lí 10 – Nâng cao (Sách giáo viên), Nxb Giáo dục.
21. Nguyễn Thế Khôi (1995), Một phương án xây dựng hệ thống bài tập phần động
lực học lớp 10 THPT nhằm giúp học sinh nắm vững kiến thức cơ bàn, góp
phần phát triển năng lực giải quyết vấn đề, Luận án Phó tiến sĩ khoa học sư
phạm tâm lí, Trường Đại học Sư phạm I Hà Nội.
22. PGS. TS. Vũ Thanh Khiết (Chủ biên), PGS. TS. Đỗ Hương Trà, ThS. Vũ Thị
Thanh Mai, ThS. Nguyễn Hoàng Kim (2006), Phương pháp giải toán vật lí
10, Nxb Giáo dục.
23. PGS.TS. Vũ Thanh Khiết, Ths. Mai Trọng Ý, Ths. Vũ Thị Thanh Mai, ThS.
Nguyễn Hoàng Kim (2006), Các bài toán chọn lọc vật lí 10 (Bài tập tự luận
và trắc nghiệm), Nxb Giáo dục.
24. Lê Phước Lộc (2005), Lí luận dạy học vật lí (Chuyên đề bồi dưỡng thường xuyên,
chu kì 3), Khoa Sư phạm, Đại học Cần Thơ.
25. Nguyễn Văn Lộc (1995), Tư duy và hoạt động toán học, Giáo trình giảng dạy cao
học.
26. Luật giáo dục Nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2005), Nxb Chính Trị
Quốc gia.
27. Phân phối chương trình lớp 10 trung học phổ thông các môn toán, sinh học, hóa
học, vật lí (2006), Bộ Giáo dục và Đào tạo.
28. Vũ Văn Tảo, Một số vấn đề giáo dục đầu thế kỉ 21, Viện nghiên cứu phát triển giáo
dục – Trung tâm đào tạo bồi dưỡng.
29. Lê Thị Thanh Thảo (2003), Tổ chức hoạt động nhận thức ở trường trung học phổ
thông (cụ thể), Bài giảng chuyên đề cao học, Đại học Sư phạm thành phố Hồ
Chí Minh.
30. Lê Thị Thanh Thảo (2005), Phương pháp giảng dạy Didactic vật lí, Đại học Sư
phạm thành phố Hồ Chí Minh.
31. Nguyễn Đức Thâm, Nguyễn Ngọc Hưng (2001), Tổ chức hoạt động hoạt động
nhận thức cho học sinh trong dạy học vật lí ở trường phổ thông, Nxb Đại
học Quốc gia Hà Nội.
32. Nguyễn Đức Thâm (chủ biên), Nguyễn Ngọc Hưng, Phạm Xuân Quế (2003),
Phương pháp dạy học vật lí ở trường phổ thông, Nxb Đại học sư phạm.
33. Nguyễn Văn Thuận (Chủ biên), Phùng Thanh Huyền, Vũ Thị Thanh Mai, Phạm
Thị Ngọc Thắng (2006), Hỏi đáp vật lí 10, Nxb Giáo dục.
34. Nguyễn Cảnh Toàn (1997), Quá trình dạy tự học, Nxb Giáo dục.
35. Phạm Hữu Tòng (1989), Phương pháp dạy bài tập vật lí, Nxb Giáo dục.
36. Phạm Hữu Tòng (2004), Dạy học vật lí ở trường phổ thông theo định hướng phát
triển hoạt động tích cực, tự chủ, sáng tạo và tư duy khoa học, Nxb Đại học
sư phạm.
37. Dương Thiệu Tống (1995), Trắc nghiệm và đo lường thành quả học tập, Nxb Đại
học Tổng hợp thành phố Hồ Chí Minh.
38. Dương Thiệu Tống (2005), Thống kê ứng dụng trong nghiên cứu khoa học giáo
dục, Nxb Khoa học xã hội.
39. Phạm Văn Trung (2006), Chương trình trắc nghiệm vi tính trên máy vi tinh
(Chương trình có thể đảo ngẫu nhiên các câu hỏi, đáp án và soạn câu hỏi trực
tiếp trong Ms. Word hay WordPad).
40. Tultrinxki (1978), Những bài tập định tính về vật lí cấp ba, Tập I, Nxb Giáo dục.
41. Phạm Qúy Tư (Chủ biên), Lương Tất Đạt, Lê Chân Hùng, Bùi Trọng Tuân, Lê
Trọng Tường (2006), hướng dẫn làm bài tập và và ôn tập vật lí 10 – Nâng
cao, Nxb Giáo dục.
42. Từ điển tiếng Việt (1992), Viện khoa học xã hội Việt Nam - Viện ngôn ngữ học.
43. Lê Trọng Tường (chủ biên), Lương Tất Đạt, Lê Chân Hùng, Phạm Đình Thiết, Lê
Trọng Tuân (2006), Bài tập vật lí 10 – Nâng cao, Nxb Giáo dục.
44. Lê Trọng Tường (chủ biên), Lương Tất Đạt, Lê Chân Hùng, Phạm Đình Thiết, Lê
Trọng Tuân (2006), Vật lí 10 (Tài liệu chủ đề tự chọn bám sát chương trình
nâng cao, dùng cho giáo viên), Nxb Giáo dục.
45. Varuchetcki (1981), Những cơ sở tâm lí sư phạm, Tập 1, Sách dịch, Nxb Giáo
dục.
PHỤ LỤC
PHỤ LỤC 1. PHIẾU THĂM DÒ Ý KIẾN CỦA GIÁO VIÊN
Để giúp chúng tôi có những thông tin về chất lượng nắm vững kiến thức và
việc giải bài tập vật lí của học sinh trong quá trình học tập, việc sử dụng bài tập vật lí
và việc hướng dẫn học sinh giải bài tập vật lí của giáo viên trong quá trình dạy học.
Xin quí thầy (cô) vui lòng cho biết mức độ đồng tình của mình về các thông tin sau
đây.
Qúi thầy (cô) chỉ cần chọn (đánh dấu x) vào 1 trong 5 cột của mỗi câu nhận
xét. Trong đó: 5 - rất đồng ý, 4 - đồng ý, 3 - không có ý kiến, 2 - không đồng ý, 1 - rất
không đồng ý.
I. Chất lượng nắm vững kiến thức và giải BTVL của HS
TT Các thông tin 1 2 3 4 5
1 Khá đông HS không giải được bài tập về nhà.
2
Việc giải bài tập về nhà của HS là sao chép trong
sách giải nhằm đối phó với việc kiểm tra của GV.
3
Nhiều HS không tích cực theo dõi quá trình giải
bài tập trên bảng của thầy và bạn.
4
Trong tiết giải bài tập, nhiều HS ghi chép một
cách thụ động những phép tính toán cụ thể và kết
quả cuối cùng.
5 Nhiều HS không giải được tất cả các BTCB.
6
HS không giải được BTCB là do không nắm
được các kiến thức cơ bản hoặc hiểu chúng một cách
máy móc.
7 HS giải được BTCB, nhưng không vận dụng vào
được các tình huống tương tự khác.
8 Rất nhiều HS không giải được BTPH.
Đa số HS không biết quy BTPH về các BTCB và
9 không nhớ định hành động giải bài toán tổng quát.
II. Sử dụng bài tập của giáo viên
1
Việc lựa chọn các bài tập giải trên lớp hay ra về
nhà được khá nhiều GV thực hiện chưa có mục đích
rõ ràng.
2
GV sử dụng bài tập củng cố trong tiết học lí
thuyết rất hạn chế.
3
Trong các giờ luyện tập về bài tập, GV tự chữa
bài tập cho HS và dành thời gian quá nhiều cho các
bài tập mà HS đã giải được.
4
Hầu hết GV áp đặt HS suy nghĩ và giải bài tập
theo cách của mình, không hướng dẫn HS độc lập
suy nghĩ để phát triển năng lực tư duy độc lập trong
việc tìm kiếm lời giải.
5
Rất nhiều GV coi nhẹ việc phân tích đường lối
và định hướng tư duy của HS mà thiên về các phép
biến đổi toán học và tính toán cụ thể trong giờ luyện
tập về bài tập.
6
GV không dành thời gian thỏa đáng và xem nhẹ
việc rèn luyện HS giải BTCB.
7
GV không quan tâm đến cách giải một BTPH
bằng cách quy nó về BTCB.
8
Việc sử dụng BTVL để hình thành kiến thức mới
chưa được GV chú ý và khai thác hết tiềm năng của
nó.
III. Các ý kiến góp ý khác
Nếu quí thầy (cô) có ý kiến khác bổ sung về chất lượng nắm vững kiến thức và
việc giải bài tập vật lí của học sinh trong quá trình học tập, việc sử dụng bài tập vật lí
và việc hướng dẫn học sinh giải bài tập vật lí của giáo viên trong quá trình dạy học,
xin vui lòng cho biết thêm ý kiến cụ thể:
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
................................................................................................................................
Xin cám ơn quí thầy (cô) đã quan tâm hợp tác!
PHỤ LỤC II. CÁC BÀI KIỂM TRA ĐÁNH GIÁ KẾT QUẢ TNSP
BÀI KIỂM TRA 15 PHÚT
Trong mỗi câu hỏi dưới đây, hãy chọn một trong bốn đáp án mà em cho là
đúng hoặc phù hợp nhất.
Câu 1: Hệ không được coi hệ kín là:
a) Hệ hai vật chuyển động không ma sát trên mặt phẳng ngang.
b) Hệ hai vật chuyển động không ma sát trên mặt phẳng nghiêng.
c) Hệ “người và thuyền” chuyển động trên mặt nước.
d) Hệ “súng và đạn” đặt nằm ngang trước và sau khi bắn.
Câu 2: Biểu thức mô tả đúng sự biến đổi động lượng của hệ hai vật tương tác
với nhau là:
a) ,22,112211 vmvmvm vm . b) ).vv(m)vv(m ,222,111
c) ΔtFpp, . d) ΔtFpp , .
Câu 3: Một viên đạn có khối lượng 10 g bay với vận tốc 600 m/s xuyên qua
bức tường trong thời gian trong thời gian 0,01 s. Sau khi xuyên qua tường vận tốc của
viên đạn còn lại 200 m/s. Lực cản trung bình của tường tác dụng lên đạn là:
a) 4000 N. b) – 4000 N.
c) 400 N d) – 400 N.
Câu 4: Một quả đạn đang bay thẳng đứng lên cao, khi lên đến điểm cao nhất
thì nổ thành hai mảnh. Hai mảnh này sẽ bay theo hai hướng hợp với nhau một góc:
a) 0o. b) 90o.
c) 180o. d) Phụ thuộc khối lượng hai mảnh.
Câu 5: Hai em học sinh có khối lượng lần lượt 45 kg và 40 kg đang đứng gần
nhau chuẩn bị trượt patin. Đột nhiên em thứ nhất đẩy em thứ hai chuyển động với vận
tốc 1,2 m/s. Khi đó vận tốc của em thứ hai là:
a) 1,35 m/s. b) 1,40 m/s.
c) 1,45 m/s. d) 1,45 m/s.
Câu 6: Một người chèo thuyền ngược dòng sông. Do nước chảy xiết nên
thuyền không tiến được so với bờ sông. So với bờ sông người này:
a) Thực hiện công phát động.
b) Thực hiện công cản.
c) Vừa thực hiện công phát động, vừa thực hiện công cản.
d) Không thực hiện công.
Câu 7: Búa máy có khối có khối lượng 500 kg ở độ cao 10 m so với mặt đất,
đóng xuống đầu cọc cách mặt đất 1 m. Công búa máy thực hiện là:
a) 40 kJ. b) 45 kJ.
c) 50 KJ. d) 55 kJ.
Câu 8: Động năng của vật thay đổi trong trường hợp:
a) Vật đứng yên. b) Vật chuyển động thẳng đều.
c) Vật chuyển động tròn đều. d) Vật chuyển động biến đổi đều.
Câu 9: Máy bay đang bay với vận tốc v đối với mặt đất, bắn ra phía trước một
viên đạn có khối lượng m và vận tốc v đối với máy bay. Động năng của đạn đối với
mặt đất là:
a) 2mv2. b) mv2.
c) mv2/2. d) mv2/4.
Câu 10: Một ô tô có khối lượng 5 tấn tăng vận tốc từ 8 m/s đến 12 m/s trong
khoảng thời gian 40 s. Công suất trung bình của động cơ ô tô trong thời gian tăng tốc
là:
a) 5000 W. b) 5400 W.
b) 5800 W. d) 6200 W.
BÀI KIỂM TRA 1 TIẾT
I. Phần trắc nghiệm khách quan
Trong mỗi câu hỏi dưới đây, hãy chọn một trong bốn đáp án mà em cho là
đúng hoặc phù hợp nhất.
Câu 1. Hai vật A và B đang chuyển động có khối lượng theo tỉ lệ 1 : 2 và có
vận tốc theo tỉ lệ 2 : 1. Động năng vật A bằng:
a) Một nửa động năng vật B. b) Bằng động năng vật B.
c) Gấp hai động năng vật B. c) Gấp bốn lần động năng vật B.
Câu 2: Một đầu đạn đang nằm yên, đột nhiên nổ thành hai mảnh có khối lượng
theo tỉ lệ 1 : 3, có động năng tổng cộng là Wd. Động năng mảnh lớn là:
a) Wd/4. b) Wd/2.
c) 2Wd/3. d) 3Wd/4.
Câu 3: Một ô tô có khối lượng 4 tấn bắt đầu khởi hành, đi hết quảng đường
100 m đạt vận tốc 36 km/h, lực cản trung bình bằng 0,05 trọng lượng của ô tô. Lực
kéo động cơ ô tô là:
a) 3200 N. b) 3600 N.
c) 4000 N. d) 4400 N.
Câu 4: Chọn câu phát biểu sai:
a) Thế năng của một vật tại một vật tại một vị trí phụ thuộc vận tốc của vật ở vị
trí đó.
b) Thế năng hấp dẫn và thế năng đàn hồi hai là trong số các dạng thế năng.
c) Thế năng có giá trị phụ thuộc việc chọn mức của không thế năng.
d) Thế năng hấp dẫn của một vật vật thực chất là thế năng của hệ kín gồm vật
và Trái Đất.
Câu 5: Khi cần cẩu hạ contener có khối lượng 2 tấn ở độ cao 2,2 m xuống sàn
xe ở độ cao 1,2 m thì độ biến thiên thế năng của contener là:
a) 18 kJ. b) 20 kJ.
c) 22 kJ. d) 24 kJ.
Câu 6: Người ta phải thực hiện công 2J để làm lò xo giản từ 3 cm đến 7 cm.
Độ cứng lò xo là:
a) 850 N/m. b) 900 N/m.
b) 950 N/m. 1000 N/m.
Câu 7: Cơ năng của vật không đổi khi vật:
a) Chuyển động dưới tác dụng của ngoại lực.
b) Vật chuyển động trong trọng trường và có lực ma sát tác dụng.
c) Vật chuyển động trong trọng trường dưới tác dụng của trọng lực.
d) Vật chuyển động thẳng đều.
Câu 8: Ném vật thẳng đứng lên cao với vận tốc ban đầu 10 m/s từ độ cao 10 m
so với mặt đất.Bỏ qua sức cản không khí. Độ cao của vật tại đó động năng bằng thế
năng là:
a) 20 m. b) 25 m.
c) 30 m. d) 35 m.
Câu 9: Lao vật với vận tốc vo trượt không ma sát từ chân mặt phẳng nghiêng
dài 3,6 m và nghiêng một góc 30o so phương ngang. Để vật lên hết mặt phẳng
nghiêng thì giá trị tối thiểu của vo là:
a) 5,4m/s. b) 5,6 m/s.
b) 5,8 m/s. d) 6,0 m/s.
Câu 10: Khi có lực cản tác dụng lên vật chuyển động trong trọng trường thì:
a) Động năng của vật thay đổi. b) Thế năng của vật thay đổi.
c) Cơ năng của vật thay đổi. d) Cơ năng của vật không đổi.
Câu 11: Các vật có cùng độ cao thì:
a) Có động năng khác nhau. b) Có cùng thế năng.
c) Có cơ năng khác nhau d) Có cùng cơ năng.
Câu 12: Viên bi A chuyển động với vận tốc v đến va chạm đàn hồi xuyên tâm
với viên bi B cùng khối lượng. Sau va chạm:
a) Bi A bật ngược trở lại với vận tốc v.
b) Bi A đứng yên, bi B chuyển động với vận tốc v.
c) Cả hai bi cùng chuyển động vận tốc v/2.
d) Cả hai bi cùng chuyển động vận tốc v.
Câu 13: Một vật chuyển động với động năng Wd đến va chạm mềm vào một
vật có khối lượng gấp hai nó đang đứng yên. Nhiệt lượng sinh ra trong va chạm là:
a) Wd/3. b) Wd/2.
b) 2Wd/3. d) 3Wd/4.
Câu 14: Chọn câu sai trong các câu sau:
a) Hành tinh đi gần Mặt Trời có vận tốc lớn hơn khi đi xa Mặt Trời.
b) Hành tinh đi gần Mặt Trời có vận tốc nhỏ hơn khi đi xa Mặt Trời.
c) Mọi hành tinh chuyển động theo các qũy đạo elip mà Mặt Trời là một tiêu
điểm.
d) Hành tinh chuyển động quanh Mặt Trời có vận tốc không đổi.
Câu 15: Khoảng cách từ Trái Đất đến Mặt Trời bằng 0,19 lần khoảng cách từ
Mộc tinh đến Mặt Trời. So với một năm trên Trái Đất (365 ngày) thì một năm trên
Mộc tinh là:
a) 3907 ngày. b) 4407 ngày.
c) 4907 ngày. d) 5907 ngày.
II. Phần tự luận
Phương án 1:
Vật m1 = 100 g thả lăn không vận tốc đầu từ đỉnh A của một mặt phẳng
nghiêng 30o so với phương ngang và dài AB = 6m. Hệ số ma sát giữa m1 và mặt
phẳng nghiêng là
35
2 .
1) Tính vận tốc của m1 khi lăn tới B.
2) Vật m1 tiếp tục lăn trên mặt phẳng ngang BC rất nhẵn và va chạm mềm vào
vật m2 = 200 g treo vào dây đang ở vị trí cân bằng. Hãy tìm vận tốc của hệ sau va
chạm và độ cao mà hệ đạt được.
Phương án 2:
Một búa máy có khối lượng 1 tấn rơi từ độ cao h = 3,2 m, đóng vào cái cọc có
khối lượng m = 250kg. Va chạm giữa búa và cọc là va chạm mềm, búa
và cọc cùng tụt vào đất một khoảng d = 20 cm. Hãy tính:
1) Vận tốc của búa và cọc ngay sau va chạm.
2) Tỉ số giữa nhiệt lượng tỏa ra và động năng của búa trước va chạm.
3) Lực trung bình mà búa đóng vào cọc.
4) Hiệu suất của búa.
Phương án 3:
Một lò xo có độ cứng 100 N/m, đặt nằm ngang, một đầu cố định, có chiều dài
tự nhiên 20 cm. Lò xo được nén lại tới lúc chỉ còn dài 10cm.
1) Một viên bi nặng 40 g, dùng làm đạn, được tiếp xúc với lò xo bị nén. Khi
bắn, lò xo truyền toàn bộ thế năng cho đạn. Tính vận tốc của đạn lúc bắn.
2) Đạn bắn ra lăn trên mặt phẳng ngang nhẵn, sau đó đi lên một mặt phẳng
nghiêng với góc nghiêng 30o so với phương ngang. Tính chiều dài lớn nhất mà đạn
lăn được trên mặt phẳng nghiêng.
3) Thực ra đạn chỉ lăn được trên mặt phẳng nghiêng bằng 3/4 chiều dài tính
được ở câu 2. Tính hệ số ma sát giữa đạn và mặt phẳng nghiêng.
Phương án 4:
Bắn một viên đạn theo phương ngang, có khối lượng 10 g vào một khúc gỗ có
khối lượng 390 g đặt trên mặt phẳng ngang nhẵn. Đạn mắc vào gỗ và cùng gỗ chuyển
động với vận tốc 10 m/s.
1) Tìm vận tốc của đạn lúc bắn và động năng của đạn chuyển qua dạng khác.
2) Sau đó, đạn và gỗ đi lên một mặt phẳng nghiêng với góc nghiêng 30o so với
phương ngang. Tính độ cao cực đại mà đạn và gỗ trượt trên mặt phẳng nghiêng.
3) Vì có ma sát nên thực tế đạn và gỗ chỉ đạt được 3/5 độ cao nói trên. Hãy tìm
hệ số ma sát giữa đạn và gỗ với mặt phẳng nghiêng.
PHỤ LỤC III. XỬ LÍ KẾT QUẢ TỪNG BÀI KIỂM TRA
Bài kiểm tra 15 phút
1) Bảng thống kê các điểm số (xi) của bài kiểm tra 15 phút và biểu đồ phân
phối điểm, bảng phân phối tần suất và biểu đồ phân phối tần suất, bảng phân phối tần
suất tích lũy và biểu đồ phân phối tần suất tích lũy của các nhóm đối chứng và thục
nghiệm được thể hiện qua bảng 3.7.
Bảng 3.7. Bảng thống kê các điểm số (xi) của bài kiểm tra 15 phút
Điểm số xi Nhóm
HS
Số
HS 2 3 4 5 6 7 8 9 10
ĐC 48 1 4 10 16 8 5 3 1 0
TN 46 0 2 6 13 10 7 4 3 1
Biểu đồ 3.4. Phân bố điểm của các nhóm đối chứng và thực nghiệm
0
2
4
6
8
10
12
14
16
18
1 2 3 4 5 6 7 8 9
Điểm số
Số
H
S Đối chứng
Thực nghiệm
Bảng 3.8. Bảng phân phối tần suất
Số % học sinh đạt điểm xi Nhóm
HS
Số
HS 2 3 4 5 6 7 8 9 10
ĐC 48 2,08 8,33 20,8 33,3 16,7 10,4 6,25 2,08 0
TN 46 0 4,35 13,0 28,3 21,7 15,2 8,69 6,52 2,1
Bảng 3.5. Biểu đồ phân phối tần suất
0
5
10
15
20
25
30
35
1 2 3 4 5 6 7 8 9
Điểm số
Số
%
H
S
đạ
t đ
iểm
x
i
Đối chứng
Thực nghiệm
Bảng 3.9. Bảng phân phối tần suất tích lũy
Số % học sinh đạt điểm xi trở xuống Nhóm
HS
Số
HS 2 3 4 5 6 7 8 9 10
ĐC 48 2,08 10,4 31,3 64,6 81,3 91,7 97,9 100 0
TN 46 0 4,35 17,9 45,7 67,4 82,6 91,3 97,8 100
Biểu đồ 3.6. Biểu đồ phân phối tần suất tích lũy
0
20
40
60
80
100
120
1 2 3 4 5 6 7 8 9
Điểm số
Số
%
H
S
đạ
t đ
iểm
x
i t
rở
x
uố
ng
Đối chứng
Thực nghiệm
2) Các tham số đặc trưng thống kê:
Từ bảng 3.7 và các công thức (3-1), (3-2), (3-3) và (3-4) ta tính được điểm
trung bình, phương sai, độ lệch chuẩn của các nhóm đối chứng và thực nghiệm thể
hiện qua bảng 3.10 như sau:
Bảng 3.10. Các tham số đặc trưng thống kê
Nhóm
HS
Điểm trung bình
( x )
Phương sai
(s2)
Độ lệch chuẩn
(s)
Hệ số biến thiên
(V%)
ĐC 5,21 2,17 1,47 28,30
TN 5,93 2,63 1,62 27,47
Từ các tham số đặc trung thống kê ở bảng trên, chúng tôi có thể rút ra kết luận
sơ bộ rằng: Điểm trung bình bài kiểm tra 15 phút của HS nhóm thực nghiệm (5,93)
lớn hơn điểm trung bình của HS nhóm đối chứng (5,21). Để kiểm tra mức độ tin cậy
của kết luận này chúng tôi dùng phương pháp kiểm nghiệm giả thuyết thống kê.
3) Dùng phương pháp kiểm nghiệm sự khác nhau giữa hai trung bình cộng
(kiểm nghiệm t - student) [9], [15], [37], [38] để kiểm nghiệm về sự khác nhau giữa
hai điểm trung bình của HS hai nhóm thực nghiệm và đối chứng. Đại lượng kiểm
nghiệm t cho bởi công thức (3-5) và (3-6).
Giả thuyết Ho: “Sự khác nhau giữa các giá trị trung bình về điểm số của nhóm
thực nghiệm và nhóm đối chứng là không có ý nghĩa”.
Đối giả thuyết H1: “Điểm trung bình của nhóm thực nghiệm lớn hơn điểm
trung bình của nhóm đối chứng một cách có ý nghĩa”.
Thay các giá trị 1x , 2x , s1, s2, n1 và n2 vào các công thức (3-5) và (3-6) ta tính
được sp và t:
Sp = 1,54 và t = 2,21
Kết quả phân tích cho thấy với α = 0,05 thì = 1,68 (kiểm nghiệm một phía)
và t = 2,21 > = 1,68. Như vậy giả thuyết Ho bị bác bỏ, ta chấp nhận giả thuyết H1.
Vậy điểm trung bình của nhóm thực nghiệm lớn hơn điểm trung bình của nhóm đối
chứng với mức ý nghĩa 0,05.
t
t
Bài kiểm tra 1 tiết
1) Bảng thống kê các điểm số (xi) của bài kiểm tra 1 tiết và biểu đồ phân phối
điểm, bảng phân phối tần suất và biểu đồ phân phối tần suất, bảng phân phối tần suất
tích lũy và biểu đồ phân phối tần suất tích lũy của các nhóm đối chứng và đối chứng
được thể hiện qua bảng 3.11.
Bảng 3.11. Bảng thống kê các điểm số (xi) của bài kiểm tra 1 tiết
Điểm số xi Nhóm
HS
Số
HS 2 3 4 5 6 7 8 9 10
ĐC 48 0 5 11 15 7 6 2 2 0
TN 46 0 1 6 11 9 8 5 4 2
Biểu đồ 3.7. Phân bố điểm của các nhóm đối chứng và thực nghiệm
0
2
4
6
8
10
12
14
16
1 2 3 4 5 6 7 8 9
Điểm số
Số
H
S Đối chứng
Thực nghiệm
Bảng 3.12. Bảng phân phối tần suất
Số học sinh đạt điểm xi Nhóm
HS
Số
HS 2 3 4 5 6 7 8 9 10
ĐC 48 0 10,4 22,9 31,3 14,6 12,5 4,17 4,17 0
TN 46 0 2,17 13,0 23,9 19,6 17,4 10,7 8,69 4,35
Biểu đồ 3.8. Biểu đồ phân phối tần suất
0
5
10
15
20
25
30
35
1 2 3 4 5 6 7 8 9
Điểm số
Số
%
H
S
đạ
t đ
iểm
x
i
Đối chứng
Thực nghiệm
Bảng 3.13. Bảng phân phối tần suất tích luỹ
Số % học sinh đạt điểm xi trở xuống Nhóm
HS
Số
HS 2 3 4 5 6 7 8 9 10
ĐC 48 0 10,4 33,3 64,6 79,2 91,7 95,8 100 0
TN 46 0 2,17 15,2 39,1 58,7 76,1 86,9 95,7 100
Biểu đồ 3.9. Biểu đồ phân phối tần suất tích lũy
0
20
40
60
80
100
120
1 2 3 4 5 6 7 8 9
Điểm số
Số
%
H
S
đạ
t đ
iểm
x
i t
rở
x
uố
ng
Đối chứng
Thực nghiệm
2) Các tham số đặc trưng thống kê:
Từ bảng 3.11 và các công thức (3-1), (3-2), (3-3) và (3-4) ta tính được điểm
trung bình, phương sai, độ lệch chuẩn của các nhóm đối chứng và thực nghiệm thể
hiện qua bảng 3.14 như sau:
Bảng 3.14. Các tham số đặc trưng thống kê
Nhóm
HS
Điểm trung bình
( x )
Phương sai
(s2)
Độ lệch chuẩn
(s)
Hệ số biến thiên
(V%)
ĐC 5,25 2,41 1,55 29,59
TN 6,25 2,98 1,73 27,67
Từ các tham số đặc trung thống kê ở bảng trên, chúng tôi có thể rút ra kết luận
sơ bộ rằng: Điểm trung bình bài kiểm tra 1 tiết của HS nhóm thực nghiệm (6,25) lớn
hơn điểm trung bình của HS nhóm đối chứng (5,25). Để kiểm tra mức độ tin cậy của
kết luận này, chúng tôi dùng phương pháp kiểm nghiệm giả thuyết thống kê.
3) Dùng phương pháp kiểm nghiệm sự khác nhau giữa hai trung bình cộng
(kiểm nghiệm t - student) [9], [15], [37], [38] để kiểm nghiệm về sự khác nhau giữa
hai điểm trung bình của HS hai nhóm thực nghiệm và đối chứng. Đại lượng kiểm
nghiệm t cho bởi công thức (3-5) và (3-6).
Giả thuyết Ho: “Sự khác nhau giữa các giá trị trung bình về điểm số của nhóm
thực nghiệm và nhóm đối chứng là không có ý nghĩa”.
Đối giả thuyết H1: “Điểm trung bình của nhóm thực nghiệm lớn hơn điểm
trung bình của nhóm đối chứng một cách có ý nghĩa”.
Thay các giá trị 1x , 2x , s1, s2, n1 và n2 vào các công thức (3-5) và (3-6), tính
được sp và t:
Sp = 1,64 và t = 2,96
Kết quả phân tích cho thấy với α = 0,05 thì = 1,68 (kiểm nghiệm một phía)
và t = 2,96 > = 1,68. Như vậy giả thuyết Ho bị bác bỏ, ta chấp nhận giả thuyết H1.
Vậy điểm trung bình của nhóm thực nghiệm lớn hơn điểm trung bình của nhóm đối
chứng với mức ý nghĩa 0,05.
t
t
._.
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- LA7364.pdf